Phân tích giá trị hiện thực trong đoạn trích Vào phủ chúa Trịnh

Trong số các tác phẩm văn học lớp 11, nổi bật nhất không thể không kể đến đoạn trích Vào phủ chúa Trịnh. Nổi bật trong đoạn trích là giá trị hiện thực phê phán đặc sắc. Dưới đây là các bài văn mẫu phân tích giá trị hiện thực trong đoạn trích Vào phủ chúa Trịnh.

1. Lập dàn ý để phân tích giá trị hiện thực trong đoạn trích Vào phủ chúa Trịnh:

1.1. Khai mạc:

– Dẫn nhập vấn đề cần phân tích: Giá trị hiện thực trong đoạn trích Vào phủ chúa Trịnh.

1.2. Thân bài:

– Tập trung phân tích giá trị hiện thực trong đoạn văn xuyên suốt

+ Phân tích quang cảnh trong phủ Chúa.

+ Phân tích thái độ của Lê Hữu Trác.

phân tích nghệ thuật.

1.3. Kết thúc:

– Đánh giá lại vấn đề.

– Liên hệ bản thân.

2. Bài viết phân tích giá trị hiện thực trong đoạn trích hay nhất Vào phủ chúa Trịnh:

Lê Hữu Trác sinh năm 1724 mất năm 1791, hiệu là Hải Thượng Lãn Ông, quê ở làng Liêu Xá, huyện Đường Hào, phủ Thượng Hồng, Hải Dương, nay là huyện Yên Mỹ, tỉnh Hưng Yên. y. Mong muốn lớn nhất của Lê Hữu Trác là dùng tài năng và tâm huyết của mình để cứu người, giúp đời. Danh vọng và tiền tài không thể ngăn cản ông thực hiện lý tưởng cao đẹp này. Sự nghiệp của ông được biên soạn thành bộ Hải Thượng Y Tông Tâm Lĩnh gồm 66 quyển, được biên soạn trong khoảng 40 năm, là bộ sách trung y tiêu biểu nhất của nước ta.

Nguyên tác Thượng kinh ký do Lê Hữu Trác soạn năm 1782, viết bằng chữ Hán. Nội dung ghi lại những điều tai nghe mắt thấy của tác giả khi được triệu vào kinh chăm sóc cha con Trịnh Sâm tại kinh thành Thăng Long. Qua lời văn sinh động, sắc sảo, tác giả đã phản ánh chân thực cuộc sống xa hoa của giai cấp phong kiến, đồng thời cũng ngầm thể hiện sự thờ ơ, khinh miệt danh lợi.

Đoạn trích mở đầu bằng một cảnh đẹp hiếm có của phủ chúa Trịnh, được tác giả miêu tả trực tiếp qua quan sát và gián tiếp qua tranh in, đã gây ấn tượng trong lòng người viết: Tôi ngẩng đầu lên: khắp nơi là cây cối um tùm, chim muông. đang ríu rít, hoa đua nở, gió thoảng hương thơm… Tôi thầm nghĩ: Mình làm quan, lớn lên nơi phồn hoa, có biết đến nơi nào trong tử cấm. Tôi chỉ nghe nói về những điều trong cung điện hoàng gia. Đến đây, phú quý của bậc đế vương quả là khác thường!

Danh y mặc dù được mời đến, nhưng hắn chỉ vào cung qua cửa sau, trong cung nhất cử nhất động đều có người theo dõi. Trên đường đi, anh để ý và chỉ ra mọi chuyện: Đi mấy trăm bước, qua mấy lần, anh đến cửa nơi “Ngựa cô túc trực” – một cô điếm bên hồ, có cây lạ, đá lạ. Phong cách đẹp ở cột và lan can xoắn ốc.

Xem thêm bài viết hay:  Mẫu bài văn tả đồ dùng học tập mà em yêu thích đạt điểm cao

Càng vào sâu, sự ngạc nhiên của tác giả càng tăng lên: Qua dãy hành lang phía tây, đến một ngôi nhà thật cao và rộng. Hai bên là hai chiếc kiệu dành cho vua đi. Các phương trượng đều được sơn son thếp vàng. Ở giữa là một vương trượng bằng vàng. Trên sập có mắc võng. Trước sập và hai bên là bàn ghế, đồ đạc thế gian chưa từng thấy… Lại qua một cửa khác, lên lầu cao rộng. Ở đây, các cột đều được sơn son thếp vàng.

Quang cảnh hoàng cung được Lê Hữu Trác tóm gọn trong mấy dòng tả cảnh:

Binh lính ngàn cổng vác cọc nghiêm ngặt,

Sang chảnh nhất trời Nam là đây!

Trên lầu vẽ mây,

Màn ngọc, hiên ngọc, ánh ban mai chiếu vào.

Sự sắp xếp cuộc sống trong cung điện hoàng gia thậm chí còn khác biệt hơn so với những nơi khác trên thế giới. Lần đầu tiên trong đời, với tư cách là một danh y được mời đến, tác giả được ăn cơm mâm vàng bát bạc, thức ăn toàn của ngon vật lạ… Không chú thích, tác giả để các chi tiết tự nói lên, sự có mặt. hiện thực sâu xa của nó. Vào thời kỳ mà chế độ phong kiến ​​đang khủng hoảng, đứng bên bờ vực sụp đổ. Vua Lê bạc nhược chỉ biết làm bù nhìn, mọi quyền hành chính trị đều rơi vào tay chúa Trịnh, chúa Trịnh độc tài, ngông cuồng vô độ. Đồng thời, người dân sống trong cảnh nghèo đói, tiếng rên rỉ vang vọng khắp hang cùng ngõ hẻm. Lợi ích của vua chúa không còn đồng nghĩa với lợi ích của quốc gia, dân tộc. Đó là lý do tại sao mọi người tức giận. Khắp nơi khởi nghĩa nông dân chống chúa Trịnh. Vì hiểu rõ bản chất của triều đình phong kiến ​​lúc bấy giờ, chắc hẳn Lê Hữu Trác đã quay lưng lại với con đường đầy cám dỗ của danh lợi, phú quý nhưng vinh nhục và cũng đầy hiểm nguy.

Đoạn trích Vào phủ chúa Trịnh miêu tả cung cấm khá chính xác, vừa hiện thực sắc sảo, vừa hàm chứa thái độ giễu cợt, khinh bỉ của tác giả: Đi qua năm sáu lần như thế, mới tới một căn phòng rộng, giữa phòng có là một cái bẫy mạ vàng. Một người đàn ông ngồi trên bậc thang, ước chừng năm sáu tuổi, mặc áo sơ mi lụa đỏ. Có vài người đứng hai bên. Giữa phòng là một ngọn nến lớn gắn trên một chiếc giả đồng. Bên hông động có một chiếc ghế rồng sơn son thếp vàng, trên ghế trải một tấm nệm gấm. Một bức màn che sân. Có một vài cận thần đứng bên trong. Đèn sáp chiếu sáng, làm nổi bật màu mặt và màu áo đỏ. Xung quanh là những bông hoa lung linh, thơm ngát. Hình như Thánh chủ thường ngồi trên chiếc ghế rồng này, bây giờ ngài lui vào bức rèm để ta có thể xem kỹ mạch đập của Đông cung.

Xem thêm bài viết hay:  Lưu ký chứng khoán là gì? Quy định chung về lưu ký chứng khoán?

Qua dung mạo và bệnh tình của Thái tử Đông Phương được tác giả miêu tả chính xác, người đọc có thể liên tưởng đến sự suy tàn của triều đình phong kiến ​​Việt Nam lúc bấy giờ: … thái tử ở ẩn. phù thũng, ăn quá no, mặc ấm quá làm tạng phủ suy yếu. Bên cạnh đó mắc bệnh lâu ngày thì tinh dịch khô, mặt khô, rốn to, gân xanh, chân tay gầy. Đó là bởi vì nguyên khí đã bị hao mòn và tổn hại quá nhiều. Đúng là chế độ phong kiến ​​tồn tại hàng nghìn năm đã lỗi thời khó sửa chữa.

Một người thông thái như Lê Hữu Trác đã suy nghĩ rất kỹ về cách chữa bệnh cho thái tử. Ý kiến ​​​​của ngự y cung điện mà anh ta chỉ lắng nghe để tham khảo. Căn cứ vào bệnh tình và thể chất của Thái tử đương thời, ông phân tích, cân đo thiệt hại và tìm ra phương pháp điều trị thích hợp nhất: Ta thấy thể chất gầy yếu, mạch tế nhược. Cho nên âm dương đều hư, nay phải dùng thuốc thật bổ để dưỡng tỳ thận, giữ nguyên, làm nguồn cho hậu thiên. Chính khí bên trong thắng, bệnh bên ngoài sẽ dần dần tự khỏi, không cần trị bệnh cũng tự khỏi.

Điều thú vị nhất là nếu suy nghĩ kỹ, chúng ta có thể thấy nội dung câu đối của danh y Lê Hữu Trác tuy nói về việc chữa bệnh cho thái tử nhưng lại hàm chứa một nhận xét rất xác đáng về nhân tình thế thái. hình thức hiện tại của triều đình, chế độ phong kiến ​​hiện đại, và đưa ra phương pháp chữa trị cho những căn bệnh nghiêm trọng của nó.

Vào phủ chúa Trịnh là đoạn văn có giá trị hiện thực sâu sắc. Bằng óc quan sát nhạy bén và những ghi chép chi tiết, chân thực, tác giả đã tái hiện bức tranh sinh động về cuộc sống xa hoa, quyền quý của chúa Trịnh, thể hiện sự coi thường danh lợi. Đối với ông, không có gì quý hơn cuộc sống tự do trên mảnh đất xanh tươi của quê hương, đem tất cả tài năng và tâm huyết của mình cống hiến cho y học, cứu nhân độ thế. Cuộc sống nơi cung vua, phủ chúa vô cùng giàu sang phú quý nhưng cuối cùng cũng chỉ là ra vào, hầu hạ, cá chậu, chim lồng.

3. Bài viết phân tích giá trị hiện thực trong đoạn trích ngắn nhất Vào phủ chúa Trịnh:

Mỗi tác phẩm văn học đều có giá trị và ý nghĩa riêng, nó dạy cho ta bao điều hay và cho ta nhiều cảm xúc quý báu. Đoạn trích Vào phủ chúa Trịnh của Lê Hữu Trác cũng không ngoại lệ. Bằng ngòi bút hiện thực sáng tạo, Lê Hữu Trác đã trình bày trước mắt người đọc những giá trị hết sức sâu sắc từ hiện thực.

Xem thêm bài viết hay:  Chầu Năm Suối Lân là ai? Sự tích về Chầu Năm Suối Lân?

Giá trị hiện thực tiêu biểu nhất của tác phẩm phải kể đến là khung cảnh và cuộc sống chốn cung đình vô cùng tráng lệ. Đến cung điện, người viết không khỏi ca ngợi sự xa hoa, trù phú nơi đây. Toàn là thực vật quý hiếm chưa từng thấy ở đâu, lại còn có chim quý, danh hoa, chim hót ríu rít. Càng đi sâu vào trong cung, khung cảnh càng xa hoa lộng lẫy, sảnh đường, điện đều màu vàng rực rỡ, mọi thứ từ nhỏ đến lớn đều được sơn son thếp vàng. Để đến cung điện, bạn phải đi qua nhiều hành lang dài trước khi bước vào. Mọi người ở đây đều kính trọng Chúa. Còn Trịnh Sâm thì xung quanh có rất nhiều mỹ nữ chờ cung phụng. Khi vào khám cho Thái tử Trịnh Cán, dù chỉ là một đứa trẻ trong cung, ngay cả những thầy thuốc đã rất già cũng phải cúi đầu trước khi bắt mạch kê đơn cho Thái tử. Căn phòng cũng khá tráng lệ, hoàng tử đứng sau hàng rào gấm quý như muốn bảo vệ tấm thân được mệnh danh là ngọc ngà. Các thầy thuốc ở đó và Lê Hữu Trác cuối cùng đã tìm ra phương thuốc để chữa khỏi bệnh cho Trịnh Căn. Cuộc sống giàu sang trong phủ chúa, khi đất nước chia đôi, các chúa Trịnh không màng đến dân sinh, trị nước, đi vào lòng dân, còn ở đây phủ chúa là cuộc sống chỉ biết cách ăn chơi, hưởng thụ, bóc lột từ người dân để họ có được cuộc sống tốt nhất.

Trước cảnh hiện thực trần trụi ấy, nhà văn không kìm được xúc động. Lê Hữu Trác vô cùng ngạc nhiên trước sự xa hoa, hoành tráng của chốn hoàng cung và bày tỏ tình cảm, thái độ: ông đã trích những mỹ từ tả cảnh để gián tiếp bày tỏ thái độ của mình. châm biếm, phê phán lối sống hưởng lạc. Không màng vinh hoa phú quý, khi được bổ làm quan ngự y ở kinh đô, ông đã khôn khéo từ chối để trở về quê hương, tiếp tục sống cuộc đời bình dị làm nghề chữa bệnh cho dân nghèo.

Giá trị đích thực của văn bản không chỉ là gợi, tả mà còn thể hiện thái độ, tình cảm của tác giả, phơi bày hiện thực và xã hội thối nát lúc bấy giờ. Đã nhiều năm trôi qua nhưng tác phẩm vẫn giữ nguyên giá trị hiện thực nguyên bản và để lại nhiều ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.

Chuyên mục: Bạn cần biết

Nhớ để nguồn bài viết: Phân tích giá trị hiện thực trong đoạn trích Vào phủ chúa Trịnh của website thcstienhoa.edu.vn

Viết một bình luận