Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
(hay nhất)
Hình Ảnh về: Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
(hay nhất)
Video về: Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
(hay nhất)
Wiki về Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
(hay nhất)
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
(hay nhất) –
Tây Tiến là bài thơ rực rỡ của Quang Dũng. Đây cũng là bài thơ tiêu biểu trình diễn rõ sự tinh tế trong hồn thơ và tài hoa trong ngòi bút nghệ thuật của thi sĩ. Dưới đây là dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ “Tây Tiến” ngắn gọn, hay nhất
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – hay nhất
Mở bài:
– Giới thiệu tác giả Quang Dũng
– Giới thiệu bài thơ Tây Tiến
Thân bài:
– Hai dòng thơ đầu: Nỗi nhớ bao trùm, mạch cảm hứng chủ đạo của bài thơ
+ “Sông Mã”, “Tây Tiến” đều như trở thành những người thân yêu ruột thịt nhưng Quang Dũng dành trọn tình cảm thương nhớ.
+ “Nhớ chơi vơi” là nỗi nhớ lạ lùng của những người lính từ phố thị.
=> Núi rừng Tây Bắc đã khắc vào tâm hồn của họ những kỷ niệm ko bao giờ quên, đồng thời cũng là nỗi trống vắng lạc lõng trong lòng tác giả.
– Hai câu thơ tiếp:
+ “Sài Khao”, “Mường Lát” là những địa danh gợi nhắc về địa bàn hoạt động của binh đoàn Tây Tiến, mở rộng sang các ko gian khác trong bài thơ.
+ Nỗi nhớ ở đây dường như dàn trải khắp vùng ko gian rộng lớn, mỗi một nơi bước chân tác giả đi qua, ông đều dành những tình cảm mến thương đặc trưng, trở thành kỷ niệm khắc sâu trong lòng.
+ Những kỷ niệm nhỏ như sự “mỏi” sau chặng hành quân, ngọn hoa chúc bập bùng trong đêm tối đều chứng minh nỗi nhớ lớn lao của tác giả.
– Bốn câu thơ tiếp “Dốc…xa khơi”:
+ Gợi sự hiểm trở của núi rừng Tây Bắc, sự vất vả và những nỗ lực kiên cường của người lính chiến lúc hành quân.
+ “Súng ngửi trời” là hình ảnh nhân hóa thú vị, trình diễn tâm hồn lãng mạn, hồn nhiên và hí hước của người lính chiến trong gian truân.
+ “Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi” là vẻ đẹp của sự sống, sự thi vị lãng mạn giữa núi rừng hoang vu, gợi sự bình yên, chốn ngừng chân cho người lính.
– Hai câu thơ “Anh bạn…quên đời”:
+ Sự hy sinh cao cả của người lính chiến, tư thế hiên ngang, oai hùng sẵn sàng xả thân vì Tổ quốc.
+ Niềm xót xa cùng với sự cảm phục ý thức hy sinh của Quang Dũng dành cho đồng chí.
– Bốn cấu kết đoạn: “Chiều chiều…nếp xôi”
+ Vẻ oai linh, hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc với kết cấu thơ tân kỳ, dùng động từ mạnh, thêm vào đó là sự nguy hiểm rình rập nơi rừng thiêng nước độc của mãnh thú.
+ Sự bừng tỉnh khỏi kỷ niệm của tác giả, trở lại hiện thực với nỗi nhớ tha thiết, nồng nàn, nhớ tình quân dân ấm nồng với nắm xôi, lửa hương những ngày còn đấu tranh.
Kết bài:
– Nói chung lại trị giá nội dung và nghệ thuật của đoạn thơ.
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – cụ thể
I. Mở bài:
Giới thiệu chung về tác giả Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến.
Dẫn dắt giới thiệu khổ thơ thứ nhất.
“Tây Tiến” là bài thơ của người lính nói về người lính – anh Vệ quốc quân thời chín năm kháng chiến chống Pháp gian truân, hào hùng. Những kỉ niệm thời cầm súng đấu tranh, những tình cảm dành cho mảnh đất, cho đồng chí cùng dầm mưa dãi nắng biết bao tháng ngày được Quang Dũng gửi qua nỗi nhớ da diết nhưng mênh mang, sôi trào. Khổ thơ trước tiên của tác phẩm được nhiều người đọc đặc trưng ấn tượng lúc tìm hiểu và cảm nhận.
II. Thân bài:
1. Giới thiệu nói chung tác giả, tác phẩm:
a. Tác giả:
Quang Dũng là một thi sĩ của miền xứ Đoài mây trắng, nay thuộc Hà Tây, Hà Nội.
Tác giả là một thi sĩ có tài vì “trong thơ có nhạc, có họa”.
Là một hồn thơ trung hậu, thiết tha với non sông, con người quê hương dân tộc; một cái tôi hào hoa, thanh lịch, giàu chất lãng mạn xong lại rất mực hồn nhiên, chất phác.
b. Tác phẩm:
Xuất xứ: tập “Mây đầu ô” (1986).
Hoàn cảnh sáng tác: năm 1948, Quang Dũng phải dời đơn vị mình chuyển sang đơn vị khác tại Phù Lưu Chanh.
Bài thơ được viết trong nỗi nhớ, là kỉ niệm của thi sĩ về những tháng ngày sống cùng đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến.
Cảm hứng chủ đạo của tác phẩm: một nỗi nhớ mênh mang, da diết về những kỉ niệm đẹp trên chiến trường, với đồng chí, với đoàn quân Tây Tiến hào hùng, hào hoa, qua những tháng ngày gian lao nhưng đáng nhớ.
2. Phân tích khổ thơ 1:
Ngay hai câu thơ đầu của tác phẩm, Quang Dũng đã gợi ra một nỗi nhớ da diết, thương yêu dành cho sông Mã, cho miền Tây, cho núi rừng một thời thân thuộc:
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi
Tiếng gọi “Tây Tiến ơi” nghe sao thân quen, tha thiết nhưng quặn lòng tới vậy! Từ “ơi” bắt vần với từ láy “chơi vơi” đã giúp tác giả tạo ra âm hưởng sâu lắng, thầm trình diễn nỗi bổi hổi nhớ mong đang ngập tràn trong tâm hồn, trái tim người lính xưa. Điệp từ “nhớ” trong câu thơ thứ hai như thu trọn lại để biểu lộ tâm trạng, xúc cảm rõ nét nhất của người lính Tây Tiến lúc nghĩ về sông Mã, miền rừng núi một thời gắn bó và cả đoàn quân với biết bao kỉ niệm. Tới với hai câu thơ tiếp theo, thi sĩ nhắc tới một loạt các địa danh, bản làng như để nhắc nhớ tới nhiều kỉ niệm:
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi
Đó là kỉ niệm về những cuộc hành quân gian nan, thử thách qua các bản, các mường xa xôi, hoang dại, thử thách ý chí, ý thức người lính Tây Tiến.
Những câu thơ tiếp theo đã phác họa ra trước mắt người đọc quang cảnh một bức tranh núi rừng hùng vĩ, hoang vu và hình ảnh người lính hào hùng, mạnh mẽ:
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Hẻo lánh cồn mây súng ngửi trời
Nghìn thước lên cao nghìn thước xuống
Nhà người nào Pha Luông mưa sa khơi
Điệp từ “dốc” trong câu thơ đã gợi ra rõ nét nhất sự hùng vĩ của tự nhiên. Các thanh trắc trong đoạn thơ đồng hành những từ láy “khúc khuỷu”, “thăm thẳm” nhưng Quang Dũng tinh tế lựa chọn đã gợi ra sự mấp mô, gian truân người lính Tây Tiến phải vượt qua trên đường hành quân.
Một từ “hẻo lánh” được thi sĩ đưa lên đặt đầu câu thơ đã tái tạo chân thực một quang cảnh đầy xa xôi, hẻo lánh, quạnh hiu của tự nhiên núi rừng nơi đây.
Cụm từ “súng ngửi trời”, một cách đầy tinh tế, đã giúp thi sĩ trình diễn được ý thức sáng sủa của người lính, dẫu có bao gian lao, thử thách, họ vẫn hiên ngang, chủ động, sẵn sàng vượt qua và giữ mãi ý thức sáng sủa, yêu đời.
Điệp từ “nghìn thước” liên kết cùng phép đối lập “lên – xuống”, “cao – thấp” đã góp phần tạo điều kiện cho bài thơ của Quang Dũng giàu chất họa hơn, người đọc thơ nhờ vậy “ko chỉ ngậm nhạc nhưng còn thưởng tranh”.
Câu thơ “Nhà người nào Pha Luông mưa sa khơi” mang nhiều thanh bằng đã tạo nên sự mềm mại cho câu thơ, đồng thời gợi ra một tâm trạng bâng khuâng, tha thiết, nhẹ nhõm và một tâm hồn rất đỗi thanh thản, thư thả. Nếu như mưa trong thơ xưa thường gợi ra cái lạnh và lòng buồn thì ở thơ Quang Dũng, mưa ko lạnh lẽo thê lương nhưng êm đềm, thơ mộng và bình yên tới lạ.
Trên nền cảnh tự nhiên núi rừng hùng vĩ đấy, hình ảnh người lính Tây Tiến hiện lên thật đẹp với sự hi sinh bi tráng, cao cả:
Anh bạn dãi dầu ko bước nữa
Gục lên súng mũ quên mất đời
Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người
Cách nói “Anh bạn dãi dầu ko bước nữa/ Gục lên súng mũ quên mất đời” là một cách nói giảm nói tránh làm giảm đi nhiều sự đau thương, mất mát – một sự thực buồn nhưng bất kì một người lính nào cũng có thể phải đương đầu trên đường hành quân gian truân.
Hai câu thơ cuối: “Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói/ Mai Châu mùa em thơm nếp xôi” gợi liên tưởng về Mai Châu với hình ảnh khói cơm nếp, hình ảnh những con người Tây Bắc chất phác, hiền từ – những tấm lòng thơm thảo chở che, san sẻ khó khăn với người lính.
III. Kết bài:
Khẳng định lại trị giá nội dung, nghệ thuật của đoạn thơ:
Trong khổ thơ đầu bài thơ “Tây Tiến” của thi sĩ Quang Dũng, thủ pháp thổi phồng, tương phản hay những từ láy gợi hình, gợi cảm đã được tác giả sử dụng một cách khôn khéo và tinh tế. Sau tất cả, quang cảnh tự nhiên miền Tây hùng vĩ và hình ảnh người lính hào hùng đã được khắc họa một cách đậm nét, để lại nhiều ấn tượng trong lòng người đọc.
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – ngắn gọn
Đoạn 1 bao gồm 14 câu thơ, từ:
“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi…
….
Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi”
Phân tích khổ 1 Tây Tiến
Trong 8 câu thơ đầu, từ nỗi nhớ chơi vơi về dòng sông Mã, tác giả đã làm sống dậy một thời kháng chiến gian truân, hào hùng.
+ Về từ ngữ:
– Điệp từ “nhớ” đã ược lặp lại 2 lần với tiếng gọi đáo “ơi” rất thân yêu để nhấn mạnh và tăng chiều sâu của xúc cảm.
– “chơi vơi”: ý chỉ sự trơ trọi giữa khoảng ko vô định; trình diễn nỗi nhớ da diết, triền miên và có phần lửng lơ lúc tác giả sử dụng cụm từ “nhớ chơi vơi”.
– Cách gieo vần “ơi” trình diễn sức lan tỏa của nỗi nhớ.
Tác giả đã khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm.
+ Về hình ảnh:
– Sông Mã: Con sông theo suốt bước đường hành quân của người lính.
– Rừng núi: Tự nhiên gắn bó và luôn đồng hành cùng với người lính.
Qua đây, tác giả muốn trình diễn nỗi nhớ mênh mông, tha thiết tạo nên âm hưởng của bài thơ, tạo nên chất riêng của bài thơ.
– Các địa danh đã được sử dụng: Sài Khao, Mường Lát; trục đường hành quân được mô tả bằng những từ ngữ “khúc khuỷu”, “thăm thẳm”, “hẻo lánh” trình diễn sự gian truân, nguy hiểm trên đường hành quân.
Sự hi sinh bi tráng được trình diễn trong 4 câu thơ tiếp theo qua các từ ngữ: anh bạn; ko bước nữa; quên mất đời và sử dụng nghệ thuật nói giảm nói tránh để cắt bớt sự đau thương. Ngoài ra khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm qua các từ ngữ: thời kì (chiều chiều, đêm đêm); ko gian (thác gầm thét, cọp trên người).
Hai câu cuối trình diễn hình ảnh khói cơn nếp Mai Châu ùa về trong tâm trí làm cho nỗi nhớ càng đong đầy hơn với những con người Tây Bắc hồn hậu, những tấm lòng thơm thảo.
Nghệ thuật đoạn 1 Tây Tiến
Trong khổ thơ 1, thi sĩ Quang Dũng đã sử dụng nghệ thuật tương phản và thổi phồng, cách dử dụng từ láy gợi hình, gợi cảm để khắc họa một bức tranh giàu màu sắc, đường nét.
Bằng văn pháp hiện thực liên kết với cảm hứng lãng mạn; chất họa liên kết với chất nhạc đoạn thơ đã dựng lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng.
Tái tạo lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng.
+ Nghệ thuật hài thanh: Tác giả sử dụng câu thơ nhiều thanh trắc tạo nên sự trắc trở.
+ Thơ mộng, trữ tình: với các từ ngữ lạ mắt, ấn tượng: “hoa về” chứ ko phải “hoa nở”; “đêm hơi” chứ ko phải “đêm sương”.
Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
Ra đời từ những năm đầu kháng chiến chống Pháp, cùng một đề tài người lính với Nhớ của Nguyên Hồng, Đồng chí của Chính Hữu, nhưng Tây Tiến của Quang Dũng vẫn có một gương mặt riêng thật khó quên, mang đậm hào khí lãng mạn của một thời, gắn với một thời đoạn lịch sử đấu tranh quả cảm của dân tộc.
Tây Tiến ko có một thông minh gì khác thường, đột xuất nhưng vẫn là sự tiếp tục của dòng thơ lãng mạn nhưng đã được tác giả thổi vào một hồn thơ rất mới và rất trẻ khác hẳn với những tiếng thơ bi quan, não nùng trước đó. Tây Tiến nhắc nhở một thời kì truân và oanh liệt của lịch sử non sông nhưng được trình diễn theo cách riêng rực rỡ qua ngòi bút Quang Dũng với tâm trạng cụ thể: nỗi nhớ đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến. Chính niềm thương nhớ máu thịt và niềm tự hào chân tình của Quang Dũng về những người đồng chí của ông là âm hưởng chủ đạo của bài thơ, làm cho người đọc cảm động sâu xa.
Bài thơ mở đầu bằng nỗi nhớ da diết, trải rộng cả ko gian và thời kì mênh mông.
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi.
Tác giả nhớ về những ngày ở Tây Tiến, nhớ những người đồng chí và nỗi nhớ đấy đã thốt lên thành lời gọi. Văn học ta có nhiều câu thơ diễn tả nỗi nhớ…nhưng “nhớ chơi vơi” thì có nhẽ Quang Dũng là người trước tiên mạnh dạn sử dụng. Nỗi nhớ đấy gợi xa về cả ko gian, thời kì và tầm cao nữa, nỗi nhớ như có dáng hình bềnh bồng, bềnh bồng. Quang Dũng viết bài thơ này lúc mới xa đoàn quân Tây Tiến, xa nhưng ko hứa hứa ước, ko biết ngày gặp lại. Cảm giác về thời kì trải dài tạo nên nỗi “nhớ chơi vơi”, bâng khuâng khó tả.
Rồi cứ thế, nỗi nhớ đồng chí tấy lan tỏa, thấm đượm nồng nàn trên từng câu thơ, khổ thơ. Có nhẽ nói bài thơ được xây dựng trên cảm hứng thương nhớ triền miên với bao kỷ niệm chồng chất, ồ ạt xô tới:
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi.
Mường Lát hoa về trong đêm hơi.
Sài Khao, Mường Lát, những địa danh rất Tây Bắc cũng góp phần gợi nỗi nhớ chơi vơi. Hình ảnh Tây Bắc được hiện lên trong câu thơ thật mịt mù và cái mỏi mệt của đoàn quân như lẫn vào sương. Kế bên cái gian truân lại có một cái rất thơ, dường như huyền thoại:
Mường Lát hoa về trong đêm hơi.
Câu thơ rất lạ mắt, hoa về chứ ko phải hoa nở, đêm hơi chứ ko phải là đêm sương. Hoa xuất hiện mờ mờ trong sương, trong màn sương vẫn cảm thấy hoa. Câu thơ đẹp, huyền ảo, lung linh quá! Đọc tới đây, cái “mỏi” của đoàn quân dường như đã tan biến hết. Quang Dũng thật tài tình lúc viết một câu thơ hồ hết là thanh bằng nhẹ nhõm, lâng lâng, chơi vơi như sương, như hoa, như hồn người, khác với:
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Hẻo lánh cồn mây súng ngửi trời.
Những câu thơ giàu chất tạo hình như vẽ lại được cả chặng đường hành quân đầy gian truân, khó khăn. Tác giả ko viết súng chạm trời nhưng là “súng ngửi trời” rất sinh động, tinh nghịch, thông minh, hóm hỉnh.
Nghìn thước lên cao nghìn thước xuống
Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi
Câu thơ ngắt nhịp ở giữa gợi hình ảnh dốc rất cao, rất dài nhưng ngay sau đó lại là một câu thơ toàn vần bằng. Xuân Diệu trước đây cũng chỉ viết được hai câu toàn vần bằng nhưng ông rất tâm đắc:
Sương nương theo trăng ngừng lưng trời
Tương tư nâng lòng lên chơi vơi.
Còn Quang Dũng trong Tây Tiến đã có khá nhiều câu thơ hồ hết là vần bằng, chất tài hoa của ông bộc lộ ở đó.
Tây Tiến đặc tả cận cảnh. Con người và cảnh vật rừng núi miền Tây Tổ quốc được tác giả trình diễn ở khoảng cách xa xa, hư ảo với kích thước có phần phóng đại khác thường. Trong khổ thơ thứ nhất này từng mảng hình khối, đường nét, màu sắc chuyển đổi rất nhanh, bất thần trong một quang cảnh núi rừng rộng lớn, hùng vĩ như một bức tranh hoành tráng. Câu thơ “Mường Lát hoa về trong đêm hơi” ko thể nói rõ nhưng chỉ cảm nhận bằng trực quan. Nếu “thơ là nơi biểu thị đầy đủ nhất, thâm thúy nhất ma lực kỳ ảo của tiếng nói” thì câu thơ này cũng đúng tương tự.
Tự nhiên trong Tây Tiến cũng như trong thơ Quang Dũng bao giờ cũng là một nhân vật quan trọng, tràn đầy sinh lực và thấm đượm tình người. Hồn thơ tinh tế của tác giả bắt rất nhạy từ một làn sương chiều mỏng, từ một dáng hoa lau núi phơ phất đơn sơ đột nhiên, rồi ông thổi hồn mình vào đó và để lại mãi trong ta một nỗi niềm bâng khuâng thương yêu và một áng thơ đẹp.
Quang cảnh tự nhiên hiện lên ở Tây Tiến thật hoang vu, kỳ vĩ. Trên cái nền tự nhiên dữ dội có hình ảnh đoàn quân Tây Tiến thật nhỏ nhỏ nhưng chính sự đối lập tương phản đó càng làm tăng khí phách người hùng, quân thù cũng như gian truân ko gì khuất phục nổi.
Trên đường hành quân đã có những người lính hy sinh. Tác giả ko ngần ngại nói tới cái chết:
Anh bạn dãi dầu ko bước nữa
Gục lên súng mũ quên mất đời.
Quang Dũng là một thi sĩ xuất thân tiểu tư sản nên ông mô tả cái chết cũng rất lãng mạn. Hình ảnh “Gục lên súng mũ quên mất đời” vừa gợi thương nhưng cũng rất thản nhiên. Những chiến sĩ Tây Tiến là những thanh niên Hà Nội chưa quen chuyện gươm súng gian truân và họ đã ngã xuống sau những dãi dầu sương gió. Hình như tác giả ko muốn người đọc chìm sâu trong cảm giác xót thương nên ngay sau đó là hình ảnh hào hùng của tự nhiên:
Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người.
Biết bao nhiêu điều dọa nạt sinh mạng người lính. Câu thơ nói về những nguy hiểm đấy với giọng điệu ngang tàng, khinh thường, xóa đi sự bi quan của xúc cảm ở câu trên. “Cọp trêu người” – có một cái gì đó rất tinh nghịch, rất lính.
Và đằng sau những trắc trở đấy lại là cảnh yên bình, yên ấm:
Ôi nhớ Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi.
Câu thơ gợi cảm giác nồng nàn, no nê, đầy đủ những kỷ niệm đơn sơ, nhỏ nhỏ trong cuộc sống đời lính thường nhật cũng hóa thành thân thiết, ấm lòng. Hương thơm đấy ko chỉ là hương “nếp xôi” nhưng còn là hương từ đôi bàn tay em – cô gái Mai Châu.
Quang Dũng nhớ về người lính Tây Tiến gian truân, hy sinh nhưng ko bi quan, nhưng vẫn hùng, vẫn thơ. Tác giả sử dụng những từ ngữ, hình ảnh, âm thanh mới mẻ, gợi cảm và có chút lãng mạn.
Bốn mươi ba năm đã trôi qua, kể từ ngày Tây Tiến ra đời. Vượt qua sức cản phá của thời kì, Tây Tiến vẫn còn sức quyến rũ chúng ta hôm nay, gợi nhớ về “những năm tháng ko quên” trong lịch sử dân tộc. Có thể nói Tây Tiến là “một tượng đài bất tử” về người lính vô danh nhưng Quang Dũng đã dựng lên bằng cả tâm hồn mình để tưởng vọng một thế hệ thanh niên đã tích cực, quả cảm ra đi nhưng nhiều người trong số họ ko về nữa. Tây Tiến in đậm một phong cách thơ Quang Dũng, tài hoa, lạ mắt
Tương tự, Trường THCS Tiến Hoá đã vừa cung ứng những dàn ý cơ bản cũng như một số bài văn mẫu hay Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng để các em tham khảo và có thể tự viết được một bài văn mẫu hoàn chỉnh. Chúc các em học tốt môn Ngữ Văn !
Đăng bởi: Trường THCS Tiến Hoá
Phân mục: Lớp 12, Ngữ Văn 12
(hay nhất)
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
(hay nhất)
Hình Ảnh về: Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
(hay nhất)
Video về: Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
(hay nhất)
Wiki về Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
(hay nhất)
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
(hay nhất) –
Tây Tiến là bài thơ rực rỡ của Quang Dũng. Đây cũng là bài thơ tiêu biểu trình diễn rõ sự tinh tế trong hồn thơ và tài hoa trong ngòi bút nghệ thuật của thi sĩ. Dưới đây là dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ “Tây Tiến” ngắn gọn, hay nhất
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – hay nhất
Mở bài:
– Giới thiệu tác giả Quang Dũng
– Giới thiệu bài thơ Tây Tiến
Thân bài:
– Hai dòng thơ đầu: Nỗi nhớ bao trùm, mạch cảm hứng chủ đạo của bài thơ
+ “Sông Mã”, “Tây Tiến” đều như trở thành những người thân yêu ruột thịt nhưng Quang Dũng dành trọn tình cảm thương nhớ.
+ “Nhớ chơi vơi” là nỗi nhớ lạ lùng của những người lính từ phố thị.
=> Núi rừng Tây Bắc đã khắc vào tâm hồn của họ những kỷ niệm ko bao giờ quên, đồng thời cũng là nỗi trống vắng lạc lõng trong lòng tác giả.
– Hai câu thơ tiếp:
+ “Sài Khao”, “Mường Lát” là những địa danh gợi nhắc về địa bàn hoạt động của binh đoàn Tây Tiến, mở rộng sang các ko gian khác trong bài thơ.
+ Nỗi nhớ ở đây dường như dàn trải khắp vùng ko gian rộng lớn, mỗi một nơi bước chân tác giả đi qua, ông đều dành những tình cảm mến thương đặc trưng, trở thành kỷ niệm khắc sâu trong lòng.
+ Những kỷ niệm nhỏ như sự “mỏi” sau chặng hành quân, ngọn hoa chúc bập bùng trong đêm tối đều chứng minh nỗi nhớ lớn lao của tác giả.
– Bốn câu thơ tiếp “Dốc…xa khơi”:
+ Gợi sự hiểm trở của núi rừng Tây Bắc, sự vất vả và những nỗ lực kiên cường của người lính chiến lúc hành quân.
+ “Súng ngửi trời” là hình ảnh nhân hóa thú vị, trình diễn tâm hồn lãng mạn, hồn nhiên và hí hước của người lính chiến trong gian truân.
+ “Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi” là vẻ đẹp của sự sống, sự thi vị lãng mạn giữa núi rừng hoang vu, gợi sự bình yên, chốn ngừng chân cho người lính.
– Hai câu thơ “Anh bạn…quên đời”:
+ Sự hy sinh cao cả của người lính chiến, tư thế hiên ngang, oai hùng sẵn sàng xả thân vì Tổ quốc.
+ Niềm xót xa cùng với sự cảm phục ý thức hy sinh của Quang Dũng dành cho đồng chí.
– Bốn cấu kết đoạn: “Chiều chiều…nếp xôi”
+ Vẻ oai linh, hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc với kết cấu thơ tân kỳ, dùng động từ mạnh, thêm vào đó là sự nguy hiểm rình rập nơi rừng thiêng nước độc của mãnh thú.
+ Sự bừng tỉnh khỏi kỷ niệm của tác giả, trở lại hiện thực với nỗi nhớ tha thiết, nồng nàn, nhớ tình quân dân ấm nồng với nắm xôi, lửa hương những ngày còn đấu tranh.
Kết bài:
– Nói chung lại trị giá nội dung và nghệ thuật của đoạn thơ.
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – cụ thể
I. Mở bài:
Giới thiệu chung về tác giả Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến.
Dẫn dắt giới thiệu khổ thơ thứ nhất.
“Tây Tiến” là bài thơ của người lính nói về người lính – anh Vệ quốc quân thời chín năm kháng chiến chống Pháp gian truân, hào hùng. Những kỉ niệm thời cầm súng đấu tranh, những tình cảm dành cho mảnh đất, cho đồng chí cùng dầm mưa dãi nắng biết bao tháng ngày được Quang Dũng gửi qua nỗi nhớ da diết nhưng mênh mang, sôi trào. Khổ thơ trước tiên của tác phẩm được nhiều người đọc đặc trưng ấn tượng lúc tìm hiểu và cảm nhận.
II. Thân bài:
1. Giới thiệu nói chung tác giả, tác phẩm:
a. Tác giả:
Quang Dũng là một thi sĩ của miền xứ Đoài mây trắng, nay thuộc Hà Tây, Hà Nội.
Tác giả là một thi sĩ có tài vì “trong thơ có nhạc, có họa”.
Là một hồn thơ trung hậu, thiết tha với non sông, con người quê hương dân tộc; một cái tôi hào hoa, thanh lịch, giàu chất lãng mạn xong lại rất mực hồn nhiên, chất phác.
b. Tác phẩm:
Xuất xứ: tập “Mây đầu ô” (1986).
Hoàn cảnh sáng tác: năm 1948, Quang Dũng phải dời đơn vị mình chuyển sang đơn vị khác tại Phù Lưu Chanh.
Bài thơ được viết trong nỗi nhớ, là kỉ niệm của thi sĩ về những tháng ngày sống cùng đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến.
Cảm hứng chủ đạo của tác phẩm: một nỗi nhớ mênh mang, da diết về những kỉ niệm đẹp trên chiến trường, với đồng chí, với đoàn quân Tây Tiến hào hùng, hào hoa, qua những tháng ngày gian lao nhưng đáng nhớ.
2. Phân tích khổ thơ 1:
Ngay hai câu thơ đầu của tác phẩm, Quang Dũng đã gợi ra một nỗi nhớ da diết, thương yêu dành cho sông Mã, cho miền Tây, cho núi rừng một thời thân thuộc:
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi
Tiếng gọi “Tây Tiến ơi” nghe sao thân quen, tha thiết nhưng quặn lòng tới vậy! Từ “ơi” bắt vần với từ láy “chơi vơi” đã giúp tác giả tạo ra âm hưởng sâu lắng, thầm trình diễn nỗi bổi hổi nhớ mong đang ngập tràn trong tâm hồn, trái tim người lính xưa. Điệp từ “nhớ” trong câu thơ thứ hai như thu trọn lại để biểu lộ tâm trạng, xúc cảm rõ nét nhất của người lính Tây Tiến lúc nghĩ về sông Mã, miền rừng núi một thời gắn bó và cả đoàn quân với biết bao kỉ niệm. Tới với hai câu thơ tiếp theo, thi sĩ nhắc tới một loạt các địa danh, bản làng như để nhắc nhớ tới nhiều kỉ niệm:
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi
Đó là kỉ niệm về những cuộc hành quân gian nan, thử thách qua các bản, các mường xa xôi, hoang dại, thử thách ý chí, ý thức người lính Tây Tiến.
Những câu thơ tiếp theo đã phác họa ra trước mắt người đọc quang cảnh một bức tranh núi rừng hùng vĩ, hoang vu và hình ảnh người lính hào hùng, mạnh mẽ:
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Hẻo lánh cồn mây súng ngửi trời
Nghìn thước lên cao nghìn thước xuống
Nhà người nào Pha Luông mưa sa khơi
Điệp từ “dốc” trong câu thơ đã gợi ra rõ nét nhất sự hùng vĩ của tự nhiên. Các thanh trắc trong đoạn thơ đồng hành những từ láy “khúc khuỷu”, “thăm thẳm” nhưng Quang Dũng tinh tế lựa chọn đã gợi ra sự mấp mô, gian truân người lính Tây Tiến phải vượt qua trên đường hành quân.
Một từ “hẻo lánh” được thi sĩ đưa lên đặt đầu câu thơ đã tái tạo chân thực một quang cảnh đầy xa xôi, hẻo lánh, quạnh hiu của tự nhiên núi rừng nơi đây.
Cụm từ “súng ngửi trời”, một cách đầy tinh tế, đã giúp thi sĩ trình diễn được ý thức sáng sủa của người lính, dẫu có bao gian lao, thử thách, họ vẫn hiên ngang, chủ động, sẵn sàng vượt qua và giữ mãi ý thức sáng sủa, yêu đời.
Điệp từ “nghìn thước” liên kết cùng phép đối lập “lên – xuống”, “cao – thấp” đã góp phần tạo điều kiện cho bài thơ của Quang Dũng giàu chất họa hơn, người đọc thơ nhờ vậy “ko chỉ ngậm nhạc nhưng còn thưởng tranh”.
Câu thơ “Nhà người nào Pha Luông mưa sa khơi” mang nhiều thanh bằng đã tạo nên sự mềm mại cho câu thơ, đồng thời gợi ra một tâm trạng bâng khuâng, tha thiết, nhẹ nhõm và một tâm hồn rất đỗi thanh thản, thư thả. Nếu như mưa trong thơ xưa thường gợi ra cái lạnh và lòng buồn thì ở thơ Quang Dũng, mưa ko lạnh lẽo thê lương nhưng êm đềm, thơ mộng và bình yên tới lạ.
Trên nền cảnh tự nhiên núi rừng hùng vĩ đấy, hình ảnh người lính Tây Tiến hiện lên thật đẹp với sự hi sinh bi tráng, cao cả:
Anh bạn dãi dầu ko bước nữa
Gục lên súng mũ quên mất đời
Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người
Cách nói “Anh bạn dãi dầu ko bước nữa/ Gục lên súng mũ quên mất đời” là một cách nói giảm nói tránh làm giảm đi nhiều sự đau thương, mất mát – một sự thực buồn nhưng bất kì một người lính nào cũng có thể phải đương đầu trên đường hành quân gian truân.
Hai câu thơ cuối: “Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói/ Mai Châu mùa em thơm nếp xôi” gợi liên tưởng về Mai Châu với hình ảnh khói cơm nếp, hình ảnh những con người Tây Bắc chất phác, hiền từ – những tấm lòng thơm thảo chở che, san sẻ khó khăn với người lính.
III. Kết bài:
Khẳng định lại trị giá nội dung, nghệ thuật của đoạn thơ:
Trong khổ thơ đầu bài thơ “Tây Tiến” của thi sĩ Quang Dũng, thủ pháp thổi phồng, tương phản hay những từ láy gợi hình, gợi cảm đã được tác giả sử dụng một cách khôn khéo và tinh tế. Sau tất cả, quang cảnh tự nhiên miền Tây hùng vĩ và hình ảnh người lính hào hùng đã được khắc họa một cách đậm nét, để lại nhiều ấn tượng trong lòng người đọc.
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – ngắn gọn
Đoạn 1 bao gồm 14 câu thơ, từ:
“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi…
….
Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi”
Phân tích khổ 1 Tây Tiến
Trong 8 câu thơ đầu, từ nỗi nhớ chơi vơi về dòng sông Mã, tác giả đã làm sống dậy một thời kháng chiến gian truân, hào hùng.
+ Về từ ngữ:
– Điệp từ “nhớ” đã ược lặp lại 2 lần với tiếng gọi đáo “ơi” rất thân yêu để nhấn mạnh và tăng chiều sâu của xúc cảm.
– “chơi vơi”: ý chỉ sự trơ trọi giữa khoảng ko vô định; trình diễn nỗi nhớ da diết, triền miên và có phần lửng lơ lúc tác giả sử dụng cụm từ “nhớ chơi vơi”.
– Cách gieo vần “ơi” trình diễn sức lan tỏa của nỗi nhớ.
Tác giả đã khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm.
+ Về hình ảnh:
– Sông Mã: Con sông theo suốt bước đường hành quân của người lính.
– Rừng núi: Tự nhiên gắn bó và luôn đồng hành cùng với người lính.
Qua đây, tác giả muốn trình diễn nỗi nhớ mênh mông, tha thiết tạo nên âm hưởng của bài thơ, tạo nên chất riêng của bài thơ.
– Các địa danh đã được sử dụng: Sài Khao, Mường Lát; trục đường hành quân được mô tả bằng những từ ngữ “khúc khuỷu”, “thăm thẳm”, “hẻo lánh” trình diễn sự gian truân, nguy hiểm trên đường hành quân.
Sự hi sinh bi tráng được trình diễn trong 4 câu thơ tiếp theo qua các từ ngữ: anh bạn; ko bước nữa; quên mất đời và sử dụng nghệ thuật nói giảm nói tránh để cắt bớt sự đau thương. Ngoài ra khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm qua các từ ngữ: thời kì (chiều chiều, đêm đêm); ko gian (thác gầm thét, cọp trên người).
Hai câu cuối trình diễn hình ảnh khói cơn nếp Mai Châu ùa về trong tâm trí làm cho nỗi nhớ càng đong đầy hơn với những con người Tây Bắc hồn hậu, những tấm lòng thơm thảo.
Nghệ thuật đoạn 1 Tây Tiến
Trong khổ thơ 1, thi sĩ Quang Dũng đã sử dụng nghệ thuật tương phản và thổi phồng, cách dử dụng từ láy gợi hình, gợi cảm để khắc họa một bức tranh giàu màu sắc, đường nét.
Bằng văn pháp hiện thực liên kết với cảm hứng lãng mạn; chất họa liên kết với chất nhạc đoạn thơ đã dựng lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng.
Tái tạo lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng.
+ Nghệ thuật hài thanh: Tác giả sử dụng câu thơ nhiều thanh trắc tạo nên sự trắc trở.
+ Thơ mộng, trữ tình: với các từ ngữ lạ mắt, ấn tượng: “hoa về” chứ ko phải “hoa nở”; “đêm hơi” chứ ko phải “đêm sương”.
Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
Ra đời từ những năm đầu kháng chiến chống Pháp, cùng một đề tài người lính với Nhớ của Nguyên Hồng, Đồng chí của Chính Hữu, nhưng Tây Tiến của Quang Dũng vẫn có một gương mặt riêng thật khó quên, mang đậm hào khí lãng mạn của một thời, gắn với một thời đoạn lịch sử đấu tranh quả cảm của dân tộc.
Tây Tiến ko có một thông minh gì khác thường, đột xuất nhưng vẫn là sự tiếp tục của dòng thơ lãng mạn nhưng đã được tác giả thổi vào một hồn thơ rất mới và rất trẻ khác hẳn với những tiếng thơ bi quan, não nùng trước đó. Tây Tiến nhắc nhở một thời kì truân và oanh liệt của lịch sử non sông nhưng được trình diễn theo cách riêng rực rỡ qua ngòi bút Quang Dũng với tâm trạng cụ thể: nỗi nhớ đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến. Chính niềm thương nhớ máu thịt và niềm tự hào chân tình của Quang Dũng về những người đồng chí của ông là âm hưởng chủ đạo của bài thơ, làm cho người đọc cảm động sâu xa.
Bài thơ mở đầu bằng nỗi nhớ da diết, trải rộng cả ko gian và thời kì mênh mông.
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi.
Tác giả nhớ về những ngày ở Tây Tiến, nhớ những người đồng chí và nỗi nhớ đấy đã thốt lên thành lời gọi. Văn học ta có nhiều câu thơ diễn tả nỗi nhớ…nhưng “nhớ chơi vơi” thì có nhẽ Quang Dũng là người trước tiên mạnh dạn sử dụng. Nỗi nhớ đấy gợi xa về cả ko gian, thời kì và tầm cao nữa, nỗi nhớ như có dáng hình bềnh bồng, bềnh bồng. Quang Dũng viết bài thơ này lúc mới xa đoàn quân Tây Tiến, xa nhưng ko hứa hứa ước, ko biết ngày gặp lại. Cảm giác về thời kì trải dài tạo nên nỗi “nhớ chơi vơi”, bâng khuâng khó tả.
Rồi cứ thế, nỗi nhớ đồng chí tấy lan tỏa, thấm đượm nồng nàn trên từng câu thơ, khổ thơ. Có nhẽ nói bài thơ được xây dựng trên cảm hứng thương nhớ triền miên với bao kỷ niệm chồng chất, ồ ạt xô tới:
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi.
Mường Lát hoa về trong đêm hơi.
Sài Khao, Mường Lát, những địa danh rất Tây Bắc cũng góp phần gợi nỗi nhớ chơi vơi. Hình ảnh Tây Bắc được hiện lên trong câu thơ thật mịt mù và cái mỏi mệt của đoàn quân như lẫn vào sương. Kế bên cái gian truân lại có một cái rất thơ, dường như huyền thoại:
Mường Lát hoa về trong đêm hơi.
Câu thơ rất lạ mắt, hoa về chứ ko phải hoa nở, đêm hơi chứ ko phải là đêm sương. Hoa xuất hiện mờ mờ trong sương, trong màn sương vẫn cảm thấy hoa. Câu thơ đẹp, huyền ảo, lung linh quá! Đọc tới đây, cái “mỏi” của đoàn quân dường như đã tan biến hết. Quang Dũng thật tài tình lúc viết một câu thơ hồ hết là thanh bằng nhẹ nhõm, lâng lâng, chơi vơi như sương, như hoa, như hồn người, khác với:
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Hẻo lánh cồn mây súng ngửi trời.
Những câu thơ giàu chất tạo hình như vẽ lại được cả chặng đường hành quân đầy gian truân, khó khăn. Tác giả ko viết súng chạm trời nhưng là “súng ngửi trời” rất sinh động, tinh nghịch, thông minh, hóm hỉnh.
Nghìn thước lên cao nghìn thước xuống
Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi
Câu thơ ngắt nhịp ở giữa gợi hình ảnh dốc rất cao, rất dài nhưng ngay sau đó lại là một câu thơ toàn vần bằng. Xuân Diệu trước đây cũng chỉ viết được hai câu toàn vần bằng nhưng ông rất tâm đắc:
Sương nương theo trăng ngừng lưng trời
Tương tư nâng lòng lên chơi vơi.
Còn Quang Dũng trong Tây Tiến đã có khá nhiều câu thơ hồ hết là vần bằng, chất tài hoa của ông bộc lộ ở đó.
Tây Tiến đặc tả cận cảnh. Con người và cảnh vật rừng núi miền Tây Tổ quốc được tác giả trình diễn ở khoảng cách xa xa, hư ảo với kích thước có phần phóng đại khác thường. Trong khổ thơ thứ nhất này từng mảng hình khối, đường nét, màu sắc chuyển đổi rất nhanh, bất thần trong một quang cảnh núi rừng rộng lớn, hùng vĩ như một bức tranh hoành tráng. Câu thơ “Mường Lát hoa về trong đêm hơi” ko thể nói rõ nhưng chỉ cảm nhận bằng trực quan. Nếu “thơ là nơi biểu thị đầy đủ nhất, thâm thúy nhất ma lực kỳ ảo của tiếng nói” thì câu thơ này cũng đúng tương tự.
Tự nhiên trong Tây Tiến cũng như trong thơ Quang Dũng bao giờ cũng là một nhân vật quan trọng, tràn đầy sinh lực và thấm đượm tình người. Hồn thơ tinh tế của tác giả bắt rất nhạy từ một làn sương chiều mỏng, từ một dáng hoa lau núi phơ phất đơn sơ đột nhiên, rồi ông thổi hồn mình vào đó và để lại mãi trong ta một nỗi niềm bâng khuâng thương yêu và một áng thơ đẹp.
Quang cảnh tự nhiên hiện lên ở Tây Tiến thật hoang vu, kỳ vĩ. Trên cái nền tự nhiên dữ dội có hình ảnh đoàn quân Tây Tiến thật nhỏ nhỏ nhưng chính sự đối lập tương phản đó càng làm tăng khí phách người hùng, quân thù cũng như gian truân ko gì khuất phục nổi.
Trên đường hành quân đã có những người lính hy sinh. Tác giả ko ngần ngại nói tới cái chết:
Anh bạn dãi dầu ko bước nữa
Gục lên súng mũ quên mất đời.
Quang Dũng là một thi sĩ xuất thân tiểu tư sản nên ông mô tả cái chết cũng rất lãng mạn. Hình ảnh “Gục lên súng mũ quên mất đời” vừa gợi thương nhưng cũng rất thản nhiên. Những chiến sĩ Tây Tiến là những thanh niên Hà Nội chưa quen chuyện gươm súng gian truân và họ đã ngã xuống sau những dãi dầu sương gió. Hình như tác giả ko muốn người đọc chìm sâu trong cảm giác xót thương nên ngay sau đó là hình ảnh hào hùng của tự nhiên:
Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người.
Biết bao nhiêu điều dọa nạt sinh mạng người lính. Câu thơ nói về những nguy hiểm đấy với giọng điệu ngang tàng, khinh thường, xóa đi sự bi quan của xúc cảm ở câu trên. “Cọp trêu người” – có một cái gì đó rất tinh nghịch, rất lính.
Và đằng sau những trắc trở đấy lại là cảnh yên bình, yên ấm:
Ôi nhớ Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi.
Câu thơ gợi cảm giác nồng nàn, no nê, đầy đủ những kỷ niệm đơn sơ, nhỏ nhỏ trong cuộc sống đời lính thường nhật cũng hóa thành thân thiết, ấm lòng. Hương thơm đấy ko chỉ là hương “nếp xôi” nhưng còn là hương từ đôi bàn tay em – cô gái Mai Châu.
Quang Dũng nhớ về người lính Tây Tiến gian truân, hy sinh nhưng ko bi quan, nhưng vẫn hùng, vẫn thơ. Tác giả sử dụng những từ ngữ, hình ảnh, âm thanh mới mẻ, gợi cảm và có chút lãng mạn.
Bốn mươi ba năm đã trôi qua, kể từ ngày Tây Tiến ra đời. Vượt qua sức cản phá của thời kì, Tây Tiến vẫn còn sức quyến rũ chúng ta hôm nay, gợi nhớ về “những năm tháng ko quên” trong lịch sử dân tộc. Có thể nói Tây Tiến là “một tượng đài bất tử” về người lính vô danh nhưng Quang Dũng đã dựng lên bằng cả tâm hồn mình để tưởng vọng một thế hệ thanh niên đã tích cực, quả cảm ra đi nhưng nhiều người trong số họ ko về nữa. Tây Tiến in đậm một phong cách thơ Quang Dũng, tài hoa, lạ mắt
Tương tự, Trường THCS Tiến Hoá đã vừa cung ứng những dàn ý cơ bản cũng như một số bài văn mẫu hay Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng để các em tham khảo và có thể tự viết được một bài văn mẫu hoàn chỉnh. Chúc các em học tốt môn Ngữ Văn !
Đăng bởi: Trường THCS Tiến Hoá
Phân mục: Lớp 12, Ngữ Văn 12
[rule_{ruleNumber}]
#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhất
[rule_3_plain]
#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhất
Tây Tiến là bài thơ rực rỡ của Quang Dũng. Đây cũng là bài thơ tiêu biểu trình diễn rõ sự tinh tế trong hồn thơ và tài hoa trong ngòi bút nghệ thuật của thi sĩ. Dưới đây là dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ “Tây Tiến” ngắn gọn, hay nhất
Xem nhanh nội dung1 Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – hay nhất2 Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – chi tiết3 Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – ngắn gọn4 Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – hay nhất
Mở bài:
– Giới thiệu tác giả Quang Dũng
– Giới thiệu bài thơ Tây Tiến
Thân bài:
– Hai dòng thơ đầu: Nỗi nhớ bao trùm, mạch cảm hứng chủ đạo của bài thơ
+ “Sông Mã”, “Tây Tiến” đều như trở thành những người thân yêu ruột thịt nhưng Quang Dũng dành trọn tình cảm thương nhớ.
+ “Nhớ chơi vơi” là nỗi nhớ lạ lùng của những người lính từ phố thị.
=> Núi rừng Tây Bắc đã khắc vào tâm hồn của họ những kỷ niệm ko bao giờ quên, đồng thời cũng là nỗi trống vắng lạc lõng trong lòng tác giả.
– Hai câu thơ tiếp:
+ “Sài Khao”, “Mường Lát” là những địa danh gợi nhắc về địa bàn hoạt động của binh đoàn Tây Tiến, mở rộng sang các ko gian khác trong bài thơ.
+ Nỗi nhớ ở đây dường như dàn trải khắp vùng ko gian rộng lớn, mỗi một nơi bước chân tác giả đi qua, ông đều dành những tình cảm mến thương đặc trưng, trở thành kỷ niệm khắc sâu trong lòng.
+ Những kỷ niệm nhỏ như sự “mỏi” sau chặng hành quân, ngọn hoa chúc bập bùng trong đêm tối đều chứng minh nỗi nhớ lớn lao của tác giả.
– Bốn câu thơ tiếp “Dốc…xa khơi”:
+ Gợi sự hiểm trở của núi rừng Tây Bắc, sự vất vả và những nỗ lực kiên cường của người lính chiến lúc hành quân.
+ “Súng ngửi trời” là hình ảnh nhân hóa thú vị, trình diễn tâm hồn lãng mạn, hồn nhiên và hí hước của người lính chiến trong gian truân.
+ “Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi” là vẻ đẹp của sự sống, sự thi vị lãng mạn giữa núi rừng hoang vu, gợi sự bình yên, chốn ngừng chân cho người lính.
– Hai câu thơ “Anh bạn…quên đời”:
+ Sự hy sinh cao cả của người lính chiến, tư thế hiên ngang, oai hùng sẵn sàng xả thân vì Tổ quốc.
+ Niềm xót xa cùng với sự cảm phục ý thức hy sinh của Quang Dũng dành cho đồng chí.
– Bốn cấu kết đoạn: “Chiều chiều…nếp xôi”
+ Vẻ oai linh, hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc với kết cấu thơ tân kỳ, dùng động từ mạnh, thêm vào đó là sự nguy hiểm rình rập nơi rừng thiêng nước độc của mãnh thú.
+ Sự bừng tỉnh khỏi kỷ niệm của tác giả, trở lại hiện thực với nỗi nhớ tha thiết, nồng nàn, nhớ tình quân dân ấm nồng với nắm xôi, lửa hương những ngày còn đấu tranh.
Kết bài:
– Nói chung lại trị giá nội dung và nghệ thuật của đoạn thơ.
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – cụ thể
I. Mở bài:
Giới thiệu chung về tác giả Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến.
Dẫn dắt giới thiệu khổ thơ thứ nhất.
“Tây Tiến” là bài thơ của người lính nói về người lính – anh Vệ quốc quân thời chín năm kháng chiến chống Pháp gian truân, hào hùng. Những kỉ niệm thời cầm súng đấu tranh, những tình cảm dành cho mảnh đất, cho đồng chí cùng dầm mưa dãi nắng biết bao tháng ngày được Quang Dũng gửi qua nỗi nhớ da diết nhưng mênh mang, sôi trào. Khổ thơ trước tiên của tác phẩm được nhiều người đọc đặc trưng ấn tượng lúc tìm hiểu và cảm nhận.
II. Thân bài:
1. Giới thiệu nói chung tác giả, tác phẩm:
a. Tác giả:
Quang Dũng là một thi sĩ của miền xứ Đoài mây trắng, nay thuộc Hà Tây, Hà Nội.
Tác giả là một thi sĩ có tài vì “trong thơ có nhạc, có họa”.
Là một hồn thơ trung hậu, thiết tha với non sông, con người quê hương dân tộc; một cái tôi hào hoa, thanh lịch, giàu chất lãng mạn xong lại rất mực hồn nhiên, chất phác.
b. Tác phẩm:
Xuất xứ: tập “Mây đầu ô” (1986).
Hoàn cảnh sáng tác: năm 1948, Quang Dũng phải dời đơn vị mình chuyển sang đơn vị khác tại Phù Lưu Chanh.
Bài thơ được viết trong nỗi nhớ, là kỉ niệm của thi sĩ về những tháng ngày sống cùng đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến.
Cảm hứng chủ đạo của tác phẩm: một nỗi nhớ mênh mang, da diết về những kỉ niệm đẹp trên chiến trường, với đồng chí, với đoàn quân Tây Tiến hào hùng, hào hoa, qua những tháng ngày gian lao nhưng đáng nhớ.
2. Phân tích khổ thơ 1:
Ngay hai câu thơ đầu của tác phẩm, Quang Dũng đã gợi ra một nỗi nhớ da diết, thương yêu dành cho sông Mã, cho miền Tây, cho núi rừng một thời thân thuộc:
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi
Tiếng gọi “Tây Tiến ơi” nghe sao thân quen, tha thiết nhưng quặn lòng tới vậy! Từ “ơi” bắt vần với từ láy “chơi vơi” đã giúp tác giả tạo ra âm hưởng sâu lắng, thầm trình diễn nỗi bổi hổi nhớ mong đang ngập tràn trong tâm hồn, trái tim người lính xưa. Điệp từ “nhớ” trong câu thơ thứ hai như thu trọn lại để biểu lộ tâm trạng, xúc cảm rõ nét nhất của người lính Tây Tiến lúc nghĩ về sông Mã, miền rừng núi một thời gắn bó và cả đoàn quân với biết bao kỉ niệm. Tới với hai câu thơ tiếp theo, thi sĩ nhắc tới một loạt các địa danh, bản làng như để nhắc nhớ tới nhiều kỉ niệm:
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi
Đó là kỉ niệm về những cuộc hành quân gian nan, thử thách qua các bản, các mường xa xôi, hoang dại, thử thách ý chí, ý thức người lính Tây Tiến.
Những câu thơ tiếp theo đã phác họa ra trước mắt người đọc quang cảnh một bức tranh núi rừng hùng vĩ, hoang vu và hình ảnh người lính hào hùng, mạnh mẽ:
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Hẻo lánh cồn mây súng ngửi trời
Nghìn thước lên cao nghìn thước xuống
Nhà người nào Pha Luông mưa sa khơi
Điệp từ “dốc” trong câu thơ đã gợi ra rõ nét nhất sự hùng vĩ của tự nhiên. Các thanh trắc trong đoạn thơ đồng hành những từ láy “khúc khuỷu”, “thăm thẳm” nhưng Quang Dũng tinh tế lựa chọn đã gợi ra sự mấp mô, gian truân người lính Tây Tiến phải vượt qua trên đường hành quân.
Một từ “hẻo lánh” được thi sĩ đưa lên đặt đầu câu thơ đã tái tạo chân thực một quang cảnh đầy xa xôi, hẻo lánh, quạnh hiu của tự nhiên núi rừng nơi đây.
Cụm từ “súng ngửi trời”, một cách đầy tinh tế, đã giúp thi sĩ trình diễn được ý thức sáng sủa của người lính, dẫu có bao gian lao, thử thách, họ vẫn hiên ngang, chủ động, sẵn sàng vượt qua và giữ mãi ý thức sáng sủa, yêu đời.
Điệp từ “nghìn thước” liên kết cùng phép đối lập “lên – xuống”, “cao – thấp” đã góp phần tạo điều kiện cho bài thơ của Quang Dũng giàu chất họa hơn, người đọc thơ nhờ vậy “ko chỉ ngậm nhạc nhưng còn thưởng tranh”.
Câu thơ “Nhà người nào Pha Luông mưa sa khơi” mang nhiều thanh bằng đã tạo nên sự mềm mại cho câu thơ, đồng thời gợi ra một tâm trạng bâng khuâng, tha thiết, nhẹ nhõm và một tâm hồn rất đỗi thanh thản, thư thả. Nếu như mưa trong thơ xưa thường gợi ra cái lạnh và lòng buồn thì ở thơ Quang Dũng, mưa ko lạnh lẽo thê lương nhưng êm đềm, thơ mộng và bình yên tới lạ.
Trên nền cảnh tự nhiên núi rừng hùng vĩ đấy, hình ảnh người lính Tây Tiến hiện lên thật đẹp với sự hi sinh bi tráng, cao cả:
Anh bạn dãi dầu ko bước nữa
Gục lên súng mũ quên mất đời
Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người
Cách nói “Anh bạn dãi dầu ko bước nữa/ Gục lên súng mũ quên mất đời” là một cách nói giảm nói tránh làm giảm đi nhiều sự đau thương, mất mát – một sự thực buồn nhưng bất kì một người lính nào cũng có thể phải đương đầu trên đường hành quân gian truân.
Hai câu thơ cuối: “Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói/ Mai Châu mùa em thơm nếp xôi” gợi liên tưởng về Mai Châu với hình ảnh khói cơm nếp, hình ảnh những con người Tây Bắc chất phác, hiền từ – những tấm lòng thơm thảo chở che, san sẻ khó khăn với người lính.
III. Kết bài:
Khẳng định lại trị giá nội dung, nghệ thuật của đoạn thơ:
Trong khổ thơ đầu bài thơ “Tây Tiến” của thi sĩ Quang Dũng, thủ pháp thổi phồng, tương phản hay những từ láy gợi hình, gợi cảm đã được tác giả sử dụng một cách khôn khéo và tinh tế. Sau tất cả, quang cảnh tự nhiên miền Tây hùng vĩ và hình ảnh người lính hào hùng đã được khắc họa một cách đậm nét, để lại nhiều ấn tượng trong lòng người đọc.
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – ngắn gọn
Đoạn 1 bao gồm 14 câu thơ, từ:
“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi…
….
Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi”
Phân tích khổ 1 Tây Tiến
Trong 8 câu thơ đầu, từ nỗi nhớ chơi vơi về dòng sông Mã, tác giả đã làm sống dậy một thời kháng chiến gian truân, hào hùng.
+ Về từ ngữ:
– Điệp từ “nhớ” đã ược lặp lại 2 lần với tiếng gọi đáo “ơi” rất thân yêu để nhấn mạnh và tăng chiều sâu của xúc cảm.
– “chơi vơi”: ý chỉ sự trơ trọi giữa khoảng ko vô định; trình diễn nỗi nhớ da diết, triền miên và có phần lửng lơ lúc tác giả sử dụng cụm từ “nhớ chơi vơi”.
– Cách gieo vần “ơi” trình diễn sức lan tỏa của nỗi nhớ.
Tác giả đã khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm.
+ Về hình ảnh:
– Sông Mã: Con sông theo suốt bước đường hành quân của người lính.
– Rừng núi: Tự nhiên gắn bó và luôn đồng hành cùng với người lính.
Qua đây, tác giả muốn trình diễn nỗi nhớ mênh mông, tha thiết tạo nên âm hưởng của bài thơ, tạo nên chất riêng của bài thơ.
– Các địa danh đã được sử dụng: Sài Khao, Mường Lát; trục đường hành quân được mô tả bằng những từ ngữ “khúc khuỷu”, “thăm thẳm”, “hẻo lánh” trình diễn sự gian truân, nguy hiểm trên đường hành quân.
Sự hi sinh bi tráng được trình diễn trong 4 câu thơ tiếp theo qua các từ ngữ: anh bạn; ko bước nữa; quên mất đời và sử dụng nghệ thuật nói giảm nói tránh để cắt bớt sự đau thương. Ngoài ra khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm qua các từ ngữ: thời kì (chiều chiều, đêm đêm); ko gian (thác gầm thét, cọp trên người).
Hai câu cuối trình diễn hình ảnh khói cơn nếp Mai Châu ùa về trong tâm trí làm cho nỗi nhớ càng đong đầy hơn với những con người Tây Bắc hồn hậu, những tấm lòng thơm thảo.
Nghệ thuật đoạn 1 Tây Tiến
Trong khổ thơ 1, thi sĩ Quang Dũng đã sử dụng nghệ thuật tương phản và thổi phồng, cách dử dụng từ láy gợi hình, gợi cảm để khắc họa một bức tranh giàu màu sắc, đường nét.
Bằng văn pháp hiện thực liên kết với cảm hứng lãng mạn; chất họa liên kết với chất nhạc đoạn thơ đã dựng lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng.
Tái tạo lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng.
+ Nghệ thuật hài thanh: Tác giả sử dụng câu thơ nhiều thanh trắc tạo nên sự trắc trở.
+ Thơ mộng, trữ tình: với các từ ngữ lạ mắt, ấn tượng: “hoa về” chứ ko phải “hoa nở”; “đêm hơi” chứ ko phải “đêm sương”.
Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
Ra đời từ những năm đầu kháng chiến chống Pháp, cùng một đề tài người lính với Nhớ của Nguyên Hồng, Đồng chí của Chính Hữu, nhưng Tây Tiến của Quang Dũng vẫn có một gương mặt riêng thật khó quên, mang đậm hào khí lãng mạn của một thời, gắn với một thời đoạn lịch sử đấu tranh quả cảm của dân tộc.
Tây Tiến ko có một thông minh gì khác thường, đột xuất nhưng vẫn là sự tiếp tục của dòng thơ lãng mạn nhưng đã được tác giả thổi vào một hồn thơ rất mới và rất trẻ khác hẳn với những tiếng thơ bi quan, não nùng trước đó. Tây Tiến nhắc nhở một thời kì truân và oanh liệt của lịch sử non sông nhưng được trình diễn theo cách riêng rực rỡ qua ngòi bút Quang Dũng với tâm trạng cụ thể: nỗi nhớ đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến. Chính niềm thương nhớ máu thịt và niềm tự hào chân tình của Quang Dũng về những người đồng chí của ông là âm hưởng chủ đạo của bài thơ, làm cho người đọc cảm động sâu xa.
Bài thơ mở đầu bằng nỗi nhớ da diết, trải rộng cả ko gian và thời kì mênh mông.
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi.
Tác giả nhớ về những ngày ở Tây Tiến, nhớ những người đồng chí và nỗi nhớ đấy đã thốt lên thành lời gọi. Văn học ta có nhiều câu thơ diễn tả nỗi nhớ…nhưng “nhớ chơi vơi” thì có nhẽ Quang Dũng là người trước tiên mạnh dạn sử dụng. Nỗi nhớ đấy gợi xa về cả ko gian, thời kì và tầm cao nữa, nỗi nhớ như có dáng hình bềnh bồng, bềnh bồng. Quang Dũng viết bài thơ này lúc mới xa đoàn quân Tây Tiến, xa nhưng ko hứa hứa ước, ko biết ngày gặp lại. Cảm giác về thời kì trải dài tạo nên nỗi “nhớ chơi vơi”, bâng khuâng khó tả.
Rồi cứ thế, nỗi nhớ đồng chí tấy lan tỏa, thấm đượm nồng nàn trên từng câu thơ, khổ thơ. Có nhẽ nói bài thơ được xây dựng trên cảm hứng thương nhớ triền miên với bao kỷ niệm chồng chất, ồ ạt xô tới:
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi.
Mường Lát hoa về trong đêm hơi.
Sài Khao, Mường Lát, những địa danh rất Tây Bắc cũng góp phần gợi nỗi nhớ chơi vơi. Hình ảnh Tây Bắc được hiện lên trong câu thơ thật mịt mù và cái mỏi mệt của đoàn quân như lẫn vào sương. Kế bên cái gian truân lại có một cái rất thơ, dường như huyền thoại:
Mường Lát hoa về trong đêm hơi.
Câu thơ rất lạ mắt, hoa về chứ ko phải hoa nở, đêm hơi chứ ko phải là đêm sương. Hoa xuất hiện mờ mờ trong sương, trong màn sương vẫn cảm thấy hoa. Câu thơ đẹp, huyền ảo, lung linh quá! Đọc tới đây, cái “mỏi” của đoàn quân dường như đã tan biến hết. Quang Dũng thật tài tình lúc viết một câu thơ hồ hết là thanh bằng nhẹ nhõm, lâng lâng, chơi vơi như sương, như hoa, như hồn người, khác với:
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Hẻo lánh cồn mây súng ngửi trời.
Những câu thơ giàu chất tạo hình như vẽ lại được cả chặng đường hành quân đầy gian truân, khó khăn. Tác giả ko viết súng chạm trời nhưng là “súng ngửi trời” rất sinh động, tinh nghịch, thông minh, hóm hỉnh.
Nghìn thước lên cao nghìn thước xuống
Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi
Câu thơ ngắt nhịp ở giữa gợi hình ảnh dốc rất cao, rất dài nhưng ngay sau đó lại là một câu thơ toàn vần bằng. Xuân Diệu trước đây cũng chỉ viết được hai câu toàn vần bằng nhưng ông rất tâm đắc:
Sương nương theo trăng ngừng lưng trời
Tương tư nâng lòng lên chơi vơi.
Còn Quang Dũng trong Tây Tiến đã có khá nhiều câu thơ hồ hết là vần bằng, chất tài hoa của ông bộc lộ ở đó.
Tây Tiến đặc tả cận cảnh. Con người và cảnh vật rừng núi miền Tây Tổ quốc được tác giả trình diễn ở khoảng cách xa xa, hư ảo với kích thước có phần phóng đại khác thường. Trong khổ thơ thứ nhất này từng mảng hình khối, đường nét, màu sắc chuyển đổi rất nhanh, bất thần trong một quang cảnh núi rừng rộng lớn, hùng vĩ như một bức tranh hoành tráng. Câu thơ “Mường Lát hoa về trong đêm hơi” ko thể nói rõ nhưng chỉ cảm nhận bằng trực quan. Nếu “thơ là nơi biểu thị đầy đủ nhất, thâm thúy nhất ma lực kỳ ảo của tiếng nói” thì câu thơ này cũng đúng tương tự.
Tự nhiên trong Tây Tiến cũng như trong thơ Quang Dũng bao giờ cũng là một nhân vật quan trọng, tràn đầy sinh lực và thấm đượm tình người. Hồn thơ tinh tế của tác giả bắt rất nhạy từ một làn sương chiều mỏng, từ một dáng hoa lau núi phơ phất đơn sơ đột nhiên, rồi ông thổi hồn mình vào đó và để lại mãi trong ta một nỗi niềm bâng khuâng thương yêu và một áng thơ đẹp.
Quang cảnh tự nhiên hiện lên ở Tây Tiến thật hoang vu, kỳ vĩ. Trên cái nền tự nhiên dữ dội có hình ảnh đoàn quân Tây Tiến thật nhỏ nhỏ nhưng chính sự đối lập tương phản đó càng làm tăng khí phách người hùng, quân thù cũng như gian truân ko gì khuất phục nổi.
Trên đường hành quân đã có những người lính hy sinh. Tác giả ko ngần ngại nói tới cái chết:
Anh bạn dãi dầu ko bước nữa
Gục lên súng mũ quên mất đời.
Quang Dũng là một thi sĩ xuất thân tiểu tư sản nên ông mô tả cái chết cũng rất lãng mạn. Hình ảnh “Gục lên súng mũ quên mất đời” vừa gợi thương nhưng cũng rất thản nhiên. Những chiến sĩ Tây Tiến là những thanh niên Hà Nội chưa quen chuyện gươm súng gian truân và họ đã ngã xuống sau những dãi dầu sương gió. Hình như tác giả ko muốn người đọc chìm sâu trong cảm giác xót thương nên ngay sau đó là hình ảnh hào hùng của tự nhiên:
Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người.
Biết bao nhiêu điều dọa nạt sinh mạng người lính. Câu thơ nói về những nguy hiểm đấy với giọng điệu ngang tàng, khinh thường, xóa đi sự bi quan của xúc cảm ở câu trên. “Cọp trêu người” – có một cái gì đó rất tinh nghịch, rất lính.
Và đằng sau những trắc trở đấy lại là cảnh yên bình, yên ấm:
Ôi nhớ Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi.
Câu thơ gợi cảm giác nồng nàn, no nê, đầy đủ những kỷ niệm đơn sơ, nhỏ nhỏ trong cuộc sống đời lính thường nhật cũng hóa thành thân thiết, ấm lòng. Hương thơm đấy ko chỉ là hương “nếp xôi” nhưng còn là hương từ đôi bàn tay em – cô gái Mai Châu.
Quang Dũng nhớ về người lính Tây Tiến gian truân, hy sinh nhưng ko bi quan, nhưng vẫn hùng, vẫn thơ. Tác giả sử dụng những từ ngữ, hình ảnh, âm thanh mới mẻ, gợi cảm và có chút lãng mạn.
Bốn mươi ba năm đã trôi qua, kể từ ngày Tây Tiến ra đời. Vượt qua sức cản phá của thời kì, Tây Tiến vẫn còn sức quyến rũ chúng ta hôm nay, gợi nhớ về “những năm tháng ko quên” trong lịch sử dân tộc. Có thể nói Tây Tiến là “một tượng đài bất tử” về người lính vô danh nhưng Quang Dũng đã dựng lên bằng cả tâm hồn mình để tưởng vọng một thế hệ thanh niên đã tích cực, quả cảm ra đi nhưng nhiều người trong số họ ko về nữa. Tây Tiến in đậm một phong cách thơ Quang Dũng, tài hoa, lạ mắt
Tương tự, Trường THCS Tiến Hoá đã vừa cung ứng những dàn ý cơ bản cũng như một số bài văn mẫu hay Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng để các em tham khảo và có thể tự viết được một bài văn mẫu hoàn chỉnh. Chúc các em học tốt môn Ngữ Văn !
Đăng bởi: Trường THCS Tiến Hoá
Phân mục: Lớp 12, Ngữ Văn 12
#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhất
[rule_2_plain]
#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhất
[rule_2_plain]
#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhất
[rule_3_plain]
#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhất
Tây Tiến là bài thơ rực rỡ của Quang Dũng. Đây cũng là bài thơ tiêu biểu trình diễn rõ sự tinh tế trong hồn thơ và tài hoa trong ngòi bút nghệ thuật của thi sĩ. Dưới đây là dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ “Tây Tiến” ngắn gọn, hay nhất
Xem nhanh nội dung1 Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – hay nhất2 Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – chi tiết3 Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – ngắn gọn4 Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – hay nhất
Mở bài:
– Giới thiệu tác giả Quang Dũng
– Giới thiệu bài thơ Tây Tiến
Thân bài:
– Hai dòng thơ đầu: Nỗi nhớ bao trùm, mạch cảm hứng chủ đạo của bài thơ
+ “Sông Mã”, “Tây Tiến” đều như trở thành những người thân yêu ruột thịt nhưng Quang Dũng dành trọn tình cảm thương nhớ.
+ “Nhớ chơi vơi” là nỗi nhớ lạ lùng của những người lính từ phố thị.
=> Núi rừng Tây Bắc đã khắc vào tâm hồn của họ những kỷ niệm ko bao giờ quên, đồng thời cũng là nỗi trống vắng lạc lõng trong lòng tác giả.
– Hai câu thơ tiếp:
+ “Sài Khao”, “Mường Lát” là những địa danh gợi nhắc về địa bàn hoạt động của binh đoàn Tây Tiến, mở rộng sang các ko gian khác trong bài thơ.
+ Nỗi nhớ ở đây dường như dàn trải khắp vùng ko gian rộng lớn, mỗi một nơi bước chân tác giả đi qua, ông đều dành những tình cảm mến thương đặc trưng, trở thành kỷ niệm khắc sâu trong lòng.
+ Những kỷ niệm nhỏ như sự “mỏi” sau chặng hành quân, ngọn hoa chúc bập bùng trong đêm tối đều chứng minh nỗi nhớ lớn lao của tác giả.
– Bốn câu thơ tiếp “Dốc…xa khơi”:
+ Gợi sự hiểm trở của núi rừng Tây Bắc, sự vất vả và những nỗ lực kiên cường của người lính chiến lúc hành quân.
+ “Súng ngửi trời” là hình ảnh nhân hóa thú vị, trình diễn tâm hồn lãng mạn, hồn nhiên và hí hước của người lính chiến trong gian truân.
+ “Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi” là vẻ đẹp của sự sống, sự thi vị lãng mạn giữa núi rừng hoang vu, gợi sự bình yên, chốn ngừng chân cho người lính.
– Hai câu thơ “Anh bạn…quên đời”:
+ Sự hy sinh cao cả của người lính chiến, tư thế hiên ngang, oai hùng sẵn sàng xả thân vì Tổ quốc.
+ Niềm xót xa cùng với sự cảm phục ý thức hy sinh của Quang Dũng dành cho đồng chí.
– Bốn cấu kết đoạn: “Chiều chiều…nếp xôi”
+ Vẻ oai linh, hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc với kết cấu thơ tân kỳ, dùng động từ mạnh, thêm vào đó là sự nguy hiểm rình rập nơi rừng thiêng nước độc của mãnh thú.
+ Sự bừng tỉnh khỏi kỷ niệm của tác giả, trở lại hiện thực với nỗi nhớ tha thiết, nồng nàn, nhớ tình quân dân ấm nồng với nắm xôi, lửa hương những ngày còn đấu tranh.
Kết bài:
– Nói chung lại trị giá nội dung và nghệ thuật của đoạn thơ.
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – cụ thể
I. Mở bài:
Giới thiệu chung về tác giả Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến.
Dẫn dắt giới thiệu khổ thơ thứ nhất.
“Tây Tiến” là bài thơ của người lính nói về người lính – anh Vệ quốc quân thời chín năm kháng chiến chống Pháp gian truân, hào hùng. Những kỉ niệm thời cầm súng đấu tranh, những tình cảm dành cho mảnh đất, cho đồng chí cùng dầm mưa dãi nắng biết bao tháng ngày được Quang Dũng gửi qua nỗi nhớ da diết nhưng mênh mang, sôi trào. Khổ thơ trước tiên của tác phẩm được nhiều người đọc đặc trưng ấn tượng lúc tìm hiểu và cảm nhận.
II. Thân bài:
1. Giới thiệu nói chung tác giả, tác phẩm:
a. Tác giả:
Quang Dũng là một thi sĩ của miền xứ Đoài mây trắng, nay thuộc Hà Tây, Hà Nội.
Tác giả là một thi sĩ có tài vì “trong thơ có nhạc, có họa”.
Là một hồn thơ trung hậu, thiết tha với non sông, con người quê hương dân tộc; một cái tôi hào hoa, thanh lịch, giàu chất lãng mạn xong lại rất mực hồn nhiên, chất phác.
b. Tác phẩm:
Xuất xứ: tập “Mây đầu ô” (1986).
Hoàn cảnh sáng tác: năm 1948, Quang Dũng phải dời đơn vị mình chuyển sang đơn vị khác tại Phù Lưu Chanh.
Bài thơ được viết trong nỗi nhớ, là kỉ niệm của thi sĩ về những tháng ngày sống cùng đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến.
Cảm hứng chủ đạo của tác phẩm: một nỗi nhớ mênh mang, da diết về những kỉ niệm đẹp trên chiến trường, với đồng chí, với đoàn quân Tây Tiến hào hùng, hào hoa, qua những tháng ngày gian lao nhưng đáng nhớ.
2. Phân tích khổ thơ 1:
Ngay hai câu thơ đầu của tác phẩm, Quang Dũng đã gợi ra một nỗi nhớ da diết, thương yêu dành cho sông Mã, cho miền Tây, cho núi rừng một thời thân thuộc:
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi
Tiếng gọi “Tây Tiến ơi” nghe sao thân quen, tha thiết nhưng quặn lòng tới vậy! Từ “ơi” bắt vần với từ láy “chơi vơi” đã giúp tác giả tạo ra âm hưởng sâu lắng, thầm trình diễn nỗi bổi hổi nhớ mong đang ngập tràn trong tâm hồn, trái tim người lính xưa. Điệp từ “nhớ” trong câu thơ thứ hai như thu trọn lại để biểu lộ tâm trạng, xúc cảm rõ nét nhất của người lính Tây Tiến lúc nghĩ về sông Mã, miền rừng núi một thời gắn bó và cả đoàn quân với biết bao kỉ niệm. Tới với hai câu thơ tiếp theo, thi sĩ nhắc tới một loạt các địa danh, bản làng như để nhắc nhớ tới nhiều kỉ niệm:
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi
Đó là kỉ niệm về những cuộc hành quân gian nan, thử thách qua các bản, các mường xa xôi, hoang dại, thử thách ý chí, ý thức người lính Tây Tiến.
Những câu thơ tiếp theo đã phác họa ra trước mắt người đọc quang cảnh một bức tranh núi rừng hùng vĩ, hoang vu và hình ảnh người lính hào hùng, mạnh mẽ:
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Hẻo lánh cồn mây súng ngửi trời
Nghìn thước lên cao nghìn thước xuống
Nhà người nào Pha Luông mưa sa khơi
Điệp từ “dốc” trong câu thơ đã gợi ra rõ nét nhất sự hùng vĩ của tự nhiên. Các thanh trắc trong đoạn thơ đồng hành những từ láy “khúc khuỷu”, “thăm thẳm” nhưng Quang Dũng tinh tế lựa chọn đã gợi ra sự mấp mô, gian truân người lính Tây Tiến phải vượt qua trên đường hành quân.
Một từ “hẻo lánh” được thi sĩ đưa lên đặt đầu câu thơ đã tái tạo chân thực một quang cảnh đầy xa xôi, hẻo lánh, quạnh hiu của tự nhiên núi rừng nơi đây.
Cụm từ “súng ngửi trời”, một cách đầy tinh tế, đã giúp thi sĩ trình diễn được ý thức sáng sủa của người lính, dẫu có bao gian lao, thử thách, họ vẫn hiên ngang, chủ động, sẵn sàng vượt qua và giữ mãi ý thức sáng sủa, yêu đời.
Điệp từ “nghìn thước” liên kết cùng phép đối lập “lên – xuống”, “cao – thấp” đã góp phần tạo điều kiện cho bài thơ của Quang Dũng giàu chất họa hơn, người đọc thơ nhờ vậy “ko chỉ ngậm nhạc nhưng còn thưởng tranh”.
Câu thơ “Nhà người nào Pha Luông mưa sa khơi” mang nhiều thanh bằng đã tạo nên sự mềm mại cho câu thơ, đồng thời gợi ra một tâm trạng bâng khuâng, tha thiết, nhẹ nhõm và một tâm hồn rất đỗi thanh thản, thư thả. Nếu như mưa trong thơ xưa thường gợi ra cái lạnh và lòng buồn thì ở thơ Quang Dũng, mưa ko lạnh lẽo thê lương nhưng êm đềm, thơ mộng và bình yên tới lạ.
Trên nền cảnh tự nhiên núi rừng hùng vĩ đấy, hình ảnh người lính Tây Tiến hiện lên thật đẹp với sự hi sinh bi tráng, cao cả:
Anh bạn dãi dầu ko bước nữa
Gục lên súng mũ quên mất đời
Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người
Cách nói “Anh bạn dãi dầu ko bước nữa/ Gục lên súng mũ quên mất đời” là một cách nói giảm nói tránh làm giảm đi nhiều sự đau thương, mất mát – một sự thực buồn nhưng bất kì một người lính nào cũng có thể phải đương đầu trên đường hành quân gian truân.
Hai câu thơ cuối: “Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói/ Mai Châu mùa em thơm nếp xôi” gợi liên tưởng về Mai Châu với hình ảnh khói cơm nếp, hình ảnh những con người Tây Bắc chất phác, hiền từ – những tấm lòng thơm thảo chở che, san sẻ khó khăn với người lính.
III. Kết bài:
Khẳng định lại trị giá nội dung, nghệ thuật của đoạn thơ:
Trong khổ thơ đầu bài thơ “Tây Tiến” của thi sĩ Quang Dũng, thủ pháp thổi phồng, tương phản hay những từ láy gợi hình, gợi cảm đã được tác giả sử dụng một cách khôn khéo và tinh tế. Sau tất cả, quang cảnh tự nhiên miền Tây hùng vĩ và hình ảnh người lính hào hùng đã được khắc họa một cách đậm nét, để lại nhiều ấn tượng trong lòng người đọc.
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – ngắn gọn
Đoạn 1 bao gồm 14 câu thơ, từ:
“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi…
….
Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi”
Phân tích khổ 1 Tây Tiến
Trong 8 câu thơ đầu, từ nỗi nhớ chơi vơi về dòng sông Mã, tác giả đã làm sống dậy một thời kháng chiến gian truân, hào hùng.
+ Về từ ngữ:
– Điệp từ “nhớ” đã ược lặp lại 2 lần với tiếng gọi đáo “ơi” rất thân yêu để nhấn mạnh và tăng chiều sâu của xúc cảm.
– “chơi vơi”: ý chỉ sự trơ trọi giữa khoảng ko vô định; trình diễn nỗi nhớ da diết, triền miên và có phần lửng lơ lúc tác giả sử dụng cụm từ “nhớ chơi vơi”.
– Cách gieo vần “ơi” trình diễn sức lan tỏa của nỗi nhớ.
Tác giả đã khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm.
+ Về hình ảnh:
– Sông Mã: Con sông theo suốt bước đường hành quân của người lính.
– Rừng núi: Tự nhiên gắn bó và luôn đồng hành cùng với người lính.
Qua đây, tác giả muốn trình diễn nỗi nhớ mênh mông, tha thiết tạo nên âm hưởng của bài thơ, tạo nên chất riêng của bài thơ.
– Các địa danh đã được sử dụng: Sài Khao, Mường Lát; trục đường hành quân được mô tả bằng những từ ngữ “khúc khuỷu”, “thăm thẳm”, “hẻo lánh” trình diễn sự gian truân, nguy hiểm trên đường hành quân.
Sự hi sinh bi tráng được trình diễn trong 4 câu thơ tiếp theo qua các từ ngữ: anh bạn; ko bước nữa; quên mất đời và sử dụng nghệ thuật nói giảm nói tránh để cắt bớt sự đau thương. Ngoài ra khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm qua các từ ngữ: thời kì (chiều chiều, đêm đêm); ko gian (thác gầm thét, cọp trên người).
Hai câu cuối trình diễn hình ảnh khói cơn nếp Mai Châu ùa về trong tâm trí làm cho nỗi nhớ càng đong đầy hơn với những con người Tây Bắc hồn hậu, những tấm lòng thơm thảo.
Nghệ thuật đoạn 1 Tây Tiến
Trong khổ thơ 1, thi sĩ Quang Dũng đã sử dụng nghệ thuật tương phản và thổi phồng, cách dử dụng từ láy gợi hình, gợi cảm để khắc họa một bức tranh giàu màu sắc, đường nét.
Bằng văn pháp hiện thực liên kết với cảm hứng lãng mạn; chất họa liên kết với chất nhạc đoạn thơ đã dựng lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng.
Tái tạo lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng.
+ Nghệ thuật hài thanh: Tác giả sử dụng câu thơ nhiều thanh trắc tạo nên sự trắc trở.
+ Thơ mộng, trữ tình: với các từ ngữ lạ mắt, ấn tượng: “hoa về” chứ ko phải “hoa nở”; “đêm hơi” chứ ko phải “đêm sương”.
Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
Ra đời từ những năm đầu kháng chiến chống Pháp, cùng một đề tài người lính với Nhớ của Nguyên Hồng, Đồng chí của Chính Hữu, nhưng Tây Tiến của Quang Dũng vẫn có một gương mặt riêng thật khó quên, mang đậm hào khí lãng mạn của một thời, gắn với một thời đoạn lịch sử đấu tranh quả cảm của dân tộc.
Tây Tiến ko có một thông minh gì khác thường, đột xuất nhưng vẫn là sự tiếp tục của dòng thơ lãng mạn nhưng đã được tác giả thổi vào một hồn thơ rất mới và rất trẻ khác hẳn với những tiếng thơ bi quan, não nùng trước đó. Tây Tiến nhắc nhở một thời kì truân và oanh liệt của lịch sử non sông nhưng được trình diễn theo cách riêng rực rỡ qua ngòi bút Quang Dũng với tâm trạng cụ thể: nỗi nhớ đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến. Chính niềm thương nhớ máu thịt và niềm tự hào chân tình của Quang Dũng về những người đồng chí của ông là âm hưởng chủ đạo của bài thơ, làm cho người đọc cảm động sâu xa.
Bài thơ mở đầu bằng nỗi nhớ da diết, trải rộng cả ko gian và thời kì mênh mông.
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi.
Tác giả nhớ về những ngày ở Tây Tiến, nhớ những người đồng chí và nỗi nhớ đấy đã thốt lên thành lời gọi. Văn học ta có nhiều câu thơ diễn tả nỗi nhớ…nhưng “nhớ chơi vơi” thì có nhẽ Quang Dũng là người trước tiên mạnh dạn sử dụng. Nỗi nhớ đấy gợi xa về cả ko gian, thời kì và tầm cao nữa, nỗi nhớ như có dáng hình bềnh bồng, bềnh bồng. Quang Dũng viết bài thơ này lúc mới xa đoàn quân Tây Tiến, xa nhưng ko hứa hứa ước, ko biết ngày gặp lại. Cảm giác về thời kì trải dài tạo nên nỗi “nhớ chơi vơi”, bâng khuâng khó tả.
Rồi cứ thế, nỗi nhớ đồng chí tấy lan tỏa, thấm đượm nồng nàn trên từng câu thơ, khổ thơ. Có nhẽ nói bài thơ được xây dựng trên cảm hứng thương nhớ triền miên với bao kỷ niệm chồng chất, ồ ạt xô tới:
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi.
Mường Lát hoa về trong đêm hơi.
Sài Khao, Mường Lát, những địa danh rất Tây Bắc cũng góp phần gợi nỗi nhớ chơi vơi. Hình ảnh Tây Bắc được hiện lên trong câu thơ thật mịt mù và cái mỏi mệt của đoàn quân như lẫn vào sương. Kế bên cái gian truân lại có một cái rất thơ, dường như huyền thoại:
Mường Lát hoa về trong đêm hơi.
Câu thơ rất lạ mắt, hoa về chứ ko phải hoa nở, đêm hơi chứ ko phải là đêm sương. Hoa xuất hiện mờ mờ trong sương, trong màn sương vẫn cảm thấy hoa. Câu thơ đẹp, huyền ảo, lung linh quá! Đọc tới đây, cái “mỏi” của đoàn quân dường như đã tan biến hết. Quang Dũng thật tài tình lúc viết một câu thơ hồ hết là thanh bằng nhẹ nhõm, lâng lâng, chơi vơi như sương, như hoa, như hồn người, khác với:
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Hẻo lánh cồn mây súng ngửi trời.
Những câu thơ giàu chất tạo hình như vẽ lại được cả chặng đường hành quân đầy gian truân, khó khăn. Tác giả ko viết súng chạm trời nhưng là “súng ngửi trời” rất sinh động, tinh nghịch, thông minh, hóm hỉnh.
Nghìn thước lên cao nghìn thước xuống
Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi
Câu thơ ngắt nhịp ở giữa gợi hình ảnh dốc rất cao, rất dài nhưng ngay sau đó lại là một câu thơ toàn vần bằng. Xuân Diệu trước đây cũng chỉ viết được hai câu toàn vần bằng nhưng ông rất tâm đắc:
Sương nương theo trăng ngừng lưng trời
Tương tư nâng lòng lên chơi vơi.
Còn Quang Dũng trong Tây Tiến đã có khá nhiều câu thơ hồ hết là vần bằng, chất tài hoa của ông bộc lộ ở đó.
Tây Tiến đặc tả cận cảnh. Con người và cảnh vật rừng núi miền Tây Tổ quốc được tác giả trình diễn ở khoảng cách xa xa, hư ảo với kích thước có phần phóng đại khác thường. Trong khổ thơ thứ nhất này từng mảng hình khối, đường nét, màu sắc chuyển đổi rất nhanh, bất thần trong một quang cảnh núi rừng rộng lớn, hùng vĩ như một bức tranh hoành tráng. Câu thơ “Mường Lát hoa về trong đêm hơi” ko thể nói rõ nhưng chỉ cảm nhận bằng trực quan. Nếu “thơ là nơi biểu thị đầy đủ nhất, thâm thúy nhất ma lực kỳ ảo của tiếng nói” thì câu thơ này cũng đúng tương tự.
Tự nhiên trong Tây Tiến cũng như trong thơ Quang Dũng bao giờ cũng là một nhân vật quan trọng, tràn đầy sinh lực và thấm đượm tình người. Hồn thơ tinh tế của tác giả bắt rất nhạy từ một làn sương chiều mỏng, từ một dáng hoa lau núi phơ phất đơn sơ đột nhiên, rồi ông thổi hồn mình vào đó và để lại mãi trong ta một nỗi niềm bâng khuâng thương yêu và một áng thơ đẹp.
Quang cảnh tự nhiên hiện lên ở Tây Tiến thật hoang vu, kỳ vĩ. Trên cái nền tự nhiên dữ dội có hình ảnh đoàn quân Tây Tiến thật nhỏ nhỏ nhưng chính sự đối lập tương phản đó càng làm tăng khí phách người hùng, quân thù cũng như gian truân ko gì khuất phục nổi.
Trên đường hành quân đã có những người lính hy sinh. Tác giả ko ngần ngại nói tới cái chết:
Anh bạn dãi dầu ko bước nữa
Gục lên súng mũ quên mất đời.
Quang Dũng là một thi sĩ xuất thân tiểu tư sản nên ông mô tả cái chết cũng rất lãng mạn. Hình ảnh “Gục lên súng mũ quên mất đời” vừa gợi thương nhưng cũng rất thản nhiên. Những chiến sĩ Tây Tiến là những thanh niên Hà Nội chưa quen chuyện gươm súng gian truân và họ đã ngã xuống sau những dãi dầu sương gió. Hình như tác giả ko muốn người đọc chìm sâu trong cảm giác xót thương nên ngay sau đó là hình ảnh hào hùng của tự nhiên:
Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người.
Biết bao nhiêu điều dọa nạt sinh mạng người lính. Câu thơ nói về những nguy hiểm đấy với giọng điệu ngang tàng, khinh thường, xóa đi sự bi quan của xúc cảm ở câu trên. “Cọp trêu người” – có một cái gì đó rất tinh nghịch, rất lính.
Và đằng sau những trắc trở đấy lại là cảnh yên bình, yên ấm:
Ôi nhớ Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi.
Câu thơ gợi cảm giác nồng nàn, no nê, đầy đủ những kỷ niệm đơn sơ, nhỏ nhỏ trong cuộc sống đời lính thường nhật cũng hóa thành thân thiết, ấm lòng. Hương thơm đấy ko chỉ là hương “nếp xôi” nhưng còn là hương từ đôi bàn tay em – cô gái Mai Châu.
Quang Dũng nhớ về người lính Tây Tiến gian truân, hy sinh nhưng ko bi quan, nhưng vẫn hùng, vẫn thơ. Tác giả sử dụng những từ ngữ, hình ảnh, âm thanh mới mẻ, gợi cảm và có chút lãng mạn.
Bốn mươi ba năm đã trôi qua, kể từ ngày Tây Tiến ra đời. Vượt qua sức cản phá của thời kì, Tây Tiến vẫn còn sức quyến rũ chúng ta hôm nay, gợi nhớ về “những năm tháng ko quên” trong lịch sử dân tộc. Có thể nói Tây Tiến là “một tượng đài bất tử” về người lính vô danh nhưng Quang Dũng đã dựng lên bằng cả tâm hồn mình để tưởng vọng một thế hệ thanh niên đã tích cực, quả cảm ra đi nhưng nhiều người trong số họ ko về nữa. Tây Tiến in đậm một phong cách thơ Quang Dũng, tài hoa, lạ mắt
Tương tự, Trường THCS Tiến Hoá đã vừa cung ứng những dàn ý cơ bản cũng như một số bài văn mẫu hay Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng để các em tham khảo và có thể tự viết được một bài văn mẫu hoàn chỉnh. Chúc các em học tốt môn Ngữ Văn !
Đăng bởi: Trường THCS Tiến Hoá
Phân mục: Lớp 12, Ngữ Văn 12
Bạn thấy bài viết Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
(hay nhất) có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
(hay nhất) bên dưới để Trường THCS Tiến Hoá có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website của Trường Trường THCS Tiến Hoá
Phân mục: Giáo dục
#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhất
Xem thêm: Công thức tính công suất
[rule_{ruleNumber}]
#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhất
[rule_3_plain]
#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhất
Bạn đang xem: Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng (hay nhất) tại thcstienhoa.edu.vnTây Tiến là bài thơ rực rỡ của Quang Dũng. Đây cũng là bài thơ tiêu biểu trình diễn rõ sự tinh tế trong hồn thơ và tài hoa trong ngòi bút nghệ thuật của thi sĩ. Dưới đây là dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ “Tây Tiến” ngắn gọn, hay nhấtDàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – hay nhất Mở bài:– Giới thiệu tác giả Quang Dũng– Giới thiệu bài thơ Tây Tiến Thân bài:
– Hai dòng thơ đầu: Nỗi nhớ bao trùm, mạch cảm hứng chủ đạo của bài thơ+ “Sông Mã”, “Tây Tiến” đều như trở thành những người thân yêu ruột thịt nhưng Quang Dũng dành trọn tình cảm thương nhớ.+ “Nhớ chơi vơi” là nỗi nhớ lạ lùng của những người lính từ phố thị.=> Núi rừng Tây Bắc đã khắc vào tâm hồn của họ những kỷ niệm ko bao giờ quên, đồng thời cũng là nỗi trống vắng lạc lõng trong lòng tác giả.– Hai câu thơ tiếp:+ “Sài Khao”, “Mường Lát” là những địa danh gợi nhắc về địa bàn hoạt động của binh đoàn Tây Tiến, mở rộng sang các ko gian khác trong bài thơ.+ Nỗi nhớ ở đây dường như dàn trải khắp vùng ko gian rộng lớn, mỗi một nơi bước chân tác giả đi qua, ông đều dành những tình cảm mến thương đặc trưng, trở thành kỷ niệm khắc sâu trong lòng.+ Những kỷ niệm nhỏ như sự “mỏi” sau chặng hành quân, ngọn hoa chúc bập bùng trong đêm tối đều chứng minh nỗi nhớ lớn lao của tác giả.– Bốn câu thơ tiếp “Dốc…xa khơi”:+ Gợi sự hiểm trở của núi rừng Tây Bắc, sự vất vả và những nỗ lực kiên cường của người lính chiến lúc hành quân.+ “Súng ngửi trời” là hình ảnh nhân hóa thú vị, trình diễn tâm hồn lãng mạn, hồn nhiên và hí hước của người lính chiến trong gian truân.+ “Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi” là vẻ đẹp của sự sống, sự thi vị lãng mạn giữa núi rừng hoang vu, gợi sự bình yên, chốn ngừng chân cho người lính.– Hai câu thơ “Anh bạn…quên đời”:+ Sự hy sinh cao cả của người lính chiến, tư thế hiên ngang, oai hùng sẵn sàng xả thân vì Tổ quốc.+ Niềm xót xa cùng với sự cảm phục ý thức hy sinh của Quang Dũng dành cho đồng chí.– Bốn cấu kết đoạn: “Chiều chiều…nếp xôi”+ Vẻ oai linh, hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc với kết cấu thơ tân kỳ, dùng động từ mạnh, thêm vào đó là sự nguy hiểm rình rập nơi rừng thiêng nước độc của mãnh thú.+ Sự bừng tỉnh khỏi kỷ niệm của tác giả, trở lại hiện thực với nỗi nhớ tha thiết, nồng nàn, nhớ tình quân dân ấm nồng với nắm xôi, lửa hương những ngày còn đấu tranh.Kết bài:– Nói chung lại trị giá nội dung và nghệ thuật của đoạn thơ.Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – cụ thểI. Mở bài: Giới thiệu chung về tác giả Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến. Dẫn dắt giới thiệu khổ thơ thứ nhất. “Tây Tiến” là bài thơ của người lính nói về người lính – anh Vệ quốc quân thời chín năm kháng chiến chống Pháp gian truân, hào hùng. Những kỉ niệm thời cầm súng đấu tranh, những tình cảm dành cho mảnh đất, cho đồng chí cùng dầm mưa dãi nắng biết bao tháng ngày được Quang Dũng gửi qua nỗi nhớ da diết nhưng mênh mang, sôi trào. Khổ thơ trước tiên của tác phẩm được nhiều người đọc đặc trưng ấn tượng lúc tìm hiểu và cảm nhận.II. Thân bài:1. Giới thiệu nói chung tác giả, tác phẩm:a. Tác giả: Quang Dũng là một thi sĩ của miền xứ Đoài mây trắng, nay thuộc Hà Tây, Hà Nội. Tác giả là một thi sĩ có tài vì “trong thơ có nhạc, có họa”. Là một hồn thơ trung hậu, thiết tha với non sông, con người quê hương dân tộc; một cái tôi hào hoa, thanh lịch, giàu chất lãng mạn xong lại rất mực hồn nhiên, chất phác.b. Tác phẩm: Xuất xứ: tập “Mây đầu ô” (1986). Hoàn cảnh sáng tác: năm 1948, Quang Dũng phải dời đơn vị mình chuyển sang đơn vị khác tại Phù Lưu Chanh. Bài thơ được viết trong nỗi nhớ, là kỉ niệm của thi sĩ về những tháng ngày sống cùng đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến. Cảm hứng chủ đạo của tác phẩm: một nỗi nhớ mênh mang, da diết về những kỉ niệm đẹp trên chiến trường, với đồng chí, với đoàn quân Tây Tiến hào hùng, hào hoa, qua những tháng ngày gian lao nhưng đáng nhớ.2. Phân tích khổ thơ 1: Ngay hai câu thơ đầu của tác phẩm, Quang Dũng đã gợi ra một nỗi nhớ da diết, thương yêu dành cho sông Mã, cho miền Tây, cho núi rừng một thời thân thuộc:Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơiNhớ về rừng núi nhớ chơi vơi Tiếng gọi “Tây Tiến ơi” nghe sao thân quen, tha thiết nhưng quặn lòng tới vậy! Từ “ơi” bắt vần với từ láy “chơi vơi” đã giúp tác giả tạo ra âm hưởng sâu lắng, thầm trình diễn nỗi bổi hổi nhớ mong đang ngập tràn trong tâm hồn, trái tim người lính xưa. Điệp từ “nhớ” trong câu thơ thứ hai như thu trọn lại để biểu lộ tâm trạng, xúc cảm rõ nét nhất của người lính Tây Tiến lúc nghĩ về sông Mã, miền rừng núi một thời gắn bó và cả đoàn quân với biết bao kỉ niệm. Tới với hai câu thơ tiếp theo, thi sĩ nhắc tới một loạt các địa danh, bản làng như để nhắc nhớ tới nhiều kỉ niệm:Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏiMường Lát hoa về trong đêm hơi Đó là kỉ niệm về những cuộc hành quân gian nan, thử thách qua các bản, các mường xa xôi, hoang dại, thử thách ý chí, ý thức người lính Tây Tiến. Những câu thơ tiếp theo đã phác họa ra trước mắt người đọc quang cảnh một bức tranh núi rừng hùng vĩ, hoang vu và hình ảnh người lính hào hùng, mạnh mẽ:Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳmHẻo lánh cồn mây súng ngửi trờiNghìn thước lên cao nghìn thước xuốngNhà người nào Pha Luông mưa sa khơi Điệp từ “dốc” trong câu thơ đã gợi ra rõ nét nhất sự hùng vĩ của tự nhiên. Các thanh trắc trong đoạn thơ đồng hành những từ láy “khúc khuỷu”, “thăm thẳm” nhưng Quang Dũng tinh tế lựa chọn đã gợi ra sự mấp mô, gian truân người lính Tây Tiến phải vượt qua trên đường hành quân. Một từ “hẻo lánh” được thi sĩ đưa lên đặt đầu câu thơ đã tái tạo chân thực một quang cảnh đầy xa xôi, hẻo lánh, quạnh hiu của tự nhiên núi rừng nơi đây. Cụm từ “súng ngửi trời”, một cách đầy tinh tế, đã giúp thi sĩ trình diễn được ý thức sáng sủa của người lính, dẫu có bao gian lao, thử thách, họ vẫn hiên ngang, chủ động, sẵn sàng vượt qua và giữ mãi ý thức sáng sủa, yêu đời. Điệp từ “nghìn thước” liên kết cùng phép đối lập “lên – xuống”, “cao – thấp” đã góp phần tạo điều kiện cho bài thơ của Quang Dũng giàu chất họa hơn, người đọc thơ nhờ vậy “ko chỉ ngậm nhạc nhưng còn thưởng tranh”. Câu thơ “Nhà người nào Pha Luông mưa sa khơi” mang nhiều thanh bằng đã tạo nên sự mềm mại cho câu thơ, đồng thời gợi ra một tâm trạng bâng khuâng, tha thiết, nhẹ nhõm và một tâm hồn rất đỗi thanh thản, thư thả. Nếu như mưa trong thơ xưa thường gợi ra cái lạnh và lòng buồn thì ở thơ Quang Dũng, mưa ko lạnh lẽo thê lương nhưng êm đềm, thơ mộng và bình yên tới lạ. Trên nền cảnh tự nhiên núi rừng hùng vĩ đấy, hình ảnh người lính Tây Tiến hiện lên thật đẹp với sự hi sinh bi tráng, cao cả:Anh bạn dãi dầu ko bước nữaGục lên súng mũ quên mất đờiChiều chiều oai linh thác gầm thétĐêm đêm Mường Hịch cọp trêu người Cách nói “Anh bạn dãi dầu ko bước nữa/ Gục lên súng mũ quên mất đời” là một cách nói giảm nói tránh làm giảm đi nhiều sự đau thương, mất mát – một sự thực buồn nhưng bất kì một người lính nào cũng có thể phải đương đầu trên đường hành quân gian truân. Hai câu thơ cuối: “Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói/ Mai Châu mùa em thơm nếp xôi” gợi liên tưởng về Mai Châu với hình ảnh khói cơm nếp, hình ảnh những con người Tây Bắc chất phác, hiền từ – những tấm lòng thơm thảo chở che, san sẻ khó khăn với người lính.III. Kết bài: Khẳng định lại trị giá nội dung, nghệ thuật của đoạn thơ: Trong khổ thơ đầu bài thơ “Tây Tiến” của thi sĩ Quang Dũng, thủ pháp thổi phồng, tương phản hay những từ láy gợi hình, gợi cảm đã được tác giả sử dụng một cách khôn khéo và tinh tế. Sau tất cả, quang cảnh tự nhiên miền Tây hùng vĩ và hình ảnh người lính hào hùng đã được khắc họa một cách đậm nét, để lại nhiều ấn tượng trong lòng người đọc.Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – ngắn gọnĐoạn 1 bao gồm 14 câu thơ, từ:“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơiNhớ về rừng núi nhớ chơi vơi…….Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khóiMai Châu mùa em thơm nếp xôi”Phân tích khổ 1 Tây Tiến Trong 8 câu thơ đầu, từ nỗi nhớ chơi vơi về dòng sông Mã, tác giả đã làm sống dậy một thời kháng chiến gian truân, hào hùng.+ Về từ ngữ:– Điệp từ “nhớ” đã ược lặp lại 2 lần với tiếng gọi đáo “ơi” rất thân yêu để nhấn mạnh và tăng chiều sâu của xúc cảm.– “chơi vơi”: ý chỉ sự trơ trọi giữa khoảng ko vô định; trình diễn nỗi nhớ da diết, triền miên và có phần lửng lơ lúc tác giả sử dụng cụm từ “nhớ chơi vơi”.– Cách gieo vần “ơi” trình diễn sức lan tỏa của nỗi nhớ.Tác giả đã khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm.+ Về hình ảnh:– Sông Mã: Con sông theo suốt bước đường hành quân của người lính.– Rừng núi: Tự nhiên gắn bó và luôn đồng hành cùng với người lính. Qua đây, tác giả muốn trình diễn nỗi nhớ mênh mông, tha thiết tạo nên âm hưởng của bài thơ, tạo nên chất riêng của bài thơ.– Các địa danh đã được sử dụng: Sài Khao, Mường Lát; trục đường hành quân được mô tả bằng những từ ngữ “khúc khuỷu”, “thăm thẳm”, “hẻo lánh” trình diễn sự gian truân, nguy hiểm trên đường hành quân. Sự hi sinh bi tráng được trình diễn trong 4 câu thơ tiếp theo qua các từ ngữ: anh bạn; ko bước nữa; quên mất đời và sử dụng nghệ thuật nói giảm nói tránh để cắt bớt sự đau thương. Ngoài ra khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm qua các từ ngữ: thời kì (chiều chiều, đêm đêm); ko gian (thác gầm thét, cọp trên người). Hai câu cuối trình diễn hình ảnh khói cơn nếp Mai Châu ùa về trong tâm trí làm cho nỗi nhớ càng đong đầy hơn với những con người Tây Bắc hồn hậu, những tấm lòng thơm thảo.Nghệ thuật đoạn 1 Tây Tiến Trong khổ thơ 1, thi sĩ Quang Dũng đã sử dụng nghệ thuật tương phản và thổi phồng, cách dử dụng từ láy gợi hình, gợi cảm để khắc họa một bức tranh giàu màu sắc, đường nét. Bằng văn pháp hiện thực liên kết với cảm hứng lãng mạn; chất họa liên kết với chất nhạc đoạn thơ đã dựng lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng. Tái tạo lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng.+ Nghệ thuật hài thanh: Tác giả sử dụng câu thơ nhiều thanh trắc tạo nên sự trắc trở.+ Thơ mộng, trữ tình: với các từ ngữ lạ mắt, ấn tượng: “hoa về” chứ ko phải “hoa nở”; “đêm hơi” chứ ko phải “đêm sương”.
Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng Ra đời từ những năm đầu kháng chiến chống Pháp, cùng một đề tài người lính với Nhớ của Nguyên Hồng, Đồng chí của Chính Hữu, nhưng Tây Tiến của Quang Dũng vẫn có một gương mặt riêng thật khó quên, mang đậm hào khí lãng mạn của một thời, gắn với một thời đoạn lịch sử đấu tranh quả cảm của dân tộc. Tây Tiến ko có một thông minh gì khác thường, đột xuất nhưng vẫn là sự tiếp tục của dòng thơ lãng mạn nhưng đã được tác giả thổi vào một hồn thơ rất mới và rất trẻ khác hẳn với những tiếng thơ bi quan, não nùng trước đó. Tây Tiến nhắc nhở một thời kì truân và oanh liệt của lịch sử non sông nhưng được trình diễn theo cách riêng rực rỡ qua ngòi bút Quang Dũng với tâm trạng cụ thể: nỗi nhớ đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến. Chính niềm thương nhớ máu thịt và niềm tự hào chân tình của Quang Dũng về những người đồng chí của ông là âm hưởng chủ đạo của bài thơ, làm cho người đọc cảm động sâu xa. Bài thơ mở đầu bằng nỗi nhớ da diết, trải rộng cả ko gian và thời kì mênh mông.Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi. Tác giả nhớ về những ngày ở Tây Tiến, nhớ những người đồng chí và nỗi nhớ đấy đã thốt lên thành lời gọi. Văn học ta có nhiều câu thơ diễn tả nỗi nhớ…nhưng “nhớ chơi vơi” thì có nhẽ Quang Dũng là người trước tiên mạnh dạn sử dụng. Nỗi nhớ đấy gợi xa về cả ko gian, thời kì và tầm cao nữa, nỗi nhớ như có dáng hình bềnh bồng, bềnh bồng. Quang Dũng viết bài thơ này lúc mới xa đoàn quân Tây Tiến, xa nhưng ko hứa hứa ước, ko biết ngày gặp lại. Cảm giác về thời kì trải dài tạo nên nỗi “nhớ chơi vơi”, bâng khuâng khó tả. Rồi cứ thế, nỗi nhớ đồng chí tấy lan tỏa, thấm đượm nồng nàn trên từng câu thơ, khổ thơ. Có nhẽ nói bài thơ được xây dựng trên cảm hứng thương nhớ triền miên với bao kỷ niệm chồng chất, ồ ạt xô tới:Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi.Mường Lát hoa về trong đêm hơi. Sài Khao, Mường Lát, những địa danh rất Tây Bắc cũng góp phần gợi nỗi nhớ chơi vơi. Hình ảnh Tây Bắc được hiện lên trong câu thơ thật mịt mù và cái mỏi mệt của đoàn quân như lẫn vào sương. Kế bên cái gian truân lại có một cái rất thơ, dường như huyền thoại:Mường Lát hoa về trong đêm hơi. Câu thơ rất lạ mắt, hoa về chứ ko phải hoa nở, đêm hơi chứ ko phải là đêm sương. Hoa xuất hiện mờ mờ trong sương, trong màn sương vẫn cảm thấy hoa. Câu thơ đẹp, huyền ảo, lung linh quá! Đọc tới đây, cái “mỏi” của đoàn quân dường như đã tan biến hết. Quang Dũng thật tài tình lúc viết một câu thơ hồ hết là thanh bằng nhẹ nhõm, lâng lâng, chơi vơi như sương, như hoa, như hồn người, khác với:Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳmHẻo lánh cồn mây súng ngửi trời. Những câu thơ giàu chất tạo hình như vẽ lại được cả chặng đường hành quân đầy gian truân, khó khăn. Tác giả ko viết súng chạm trời nhưng là “súng ngửi trời” rất sinh động, tinh nghịch, thông minh, hóm hỉnh.Nghìn thước lên cao nghìn thước xuốngNhà người nào Pha Luông mưa xa khơi Câu thơ ngắt nhịp ở giữa gợi hình ảnh dốc rất cao, rất dài nhưng ngay sau đó lại là một câu thơ toàn vần bằng. Xuân Diệu trước đây cũng chỉ viết được hai câu toàn vần bằng nhưng ông rất tâm đắc:Sương nương theo trăng ngừng lưng trờiTương tư nâng lòng lên chơi vơi. Còn Quang Dũng trong Tây Tiến đã có khá nhiều câu thơ hồ hết là vần bằng, chất tài hoa của ông bộc lộ ở đó. Tây Tiến đặc tả cận cảnh. Con người và cảnh vật rừng núi miền Tây Tổ quốc được tác giả trình diễn ở khoảng cách xa xa, hư ảo với kích thước có phần phóng đại khác thường. Trong khổ thơ thứ nhất này từng mảng hình khối, đường nét, màu sắc chuyển đổi rất nhanh, bất thần trong một quang cảnh núi rừng rộng lớn, hùng vĩ như một bức tranh hoành tráng. Câu thơ “Mường Lát hoa về trong đêm hơi” ko thể nói rõ nhưng chỉ cảm nhận bằng trực quan. Nếu “thơ là nơi biểu thị đầy đủ nhất, thâm thúy nhất ma lực kỳ ảo của tiếng nói” thì câu thơ này cũng đúng tương tự. Tự nhiên trong Tây Tiến cũng như trong thơ Quang Dũng bao giờ cũng là một nhân vật quan trọng, tràn đầy sinh lực và thấm đượm tình người. Hồn thơ tinh tế của tác giả bắt rất nhạy từ một làn sương chiều mỏng, từ một dáng hoa lau núi phơ phất đơn sơ đột nhiên, rồi ông thổi hồn mình vào đó và để lại mãi trong ta một nỗi niềm bâng khuâng thương yêu và một áng thơ đẹp. Quang cảnh tự nhiên hiện lên ở Tây Tiến thật hoang vu, kỳ vĩ. Trên cái nền tự nhiên dữ dội có hình ảnh đoàn quân Tây Tiến thật nhỏ nhỏ nhưng chính sự đối lập tương phản đó càng làm tăng khí phách người hùng, quân thù cũng như gian truân ko gì khuất phục nổi. Trên đường hành quân đã có những người lính hy sinh. Tác giả ko ngần ngại nói tới cái chết:Anh bạn dãi dầu ko bước nữaGục lên súng mũ quên mất đời. Quang Dũng là một thi sĩ xuất thân tiểu tư sản nên ông mô tả cái chết cũng rất lãng mạn. Hình ảnh “Gục lên súng mũ quên mất đời” vừa gợi thương nhưng cũng rất thản nhiên. Những chiến sĩ Tây Tiến là những thanh niên Hà Nội chưa quen chuyện gươm súng gian truân và họ đã ngã xuống sau những dãi dầu sương gió. Hình như tác giả ko muốn người đọc chìm sâu trong cảm giác xót thương nên ngay sau đó là hình ảnh hào hùng của tự nhiên:Chiều chiều oai linh thác gầm thétĐêm đêm Mường Hịch cọp trêu người. Biết bao nhiêu điều dọa nạt sinh mạng người lính. Câu thơ nói về những nguy hiểm đấy với giọng điệu ngang tàng, khinh thường, xóa đi sự bi quan của xúc cảm ở câu trên. “Cọp trêu người” – có một cái gì đó rất tinh nghịch, rất lính. Và đằng sau những trắc trở đấy lại là cảnh yên bình, yên ấm:Ôi nhớ Tây Tiến cơm lên khóiMai Châu mùa em thơm nếp xôi. Câu thơ gợi cảm giác nồng nàn, no nê, đầy đủ những kỷ niệm đơn sơ, nhỏ nhỏ trong cuộc sống đời lính thường nhật cũng hóa thành thân thiết, ấm lòng. Hương thơm đấy ko chỉ là hương “nếp xôi” nhưng còn là hương từ đôi bàn tay em – cô gái Mai Châu. Quang Dũng nhớ về người lính Tây Tiến gian truân, hy sinh nhưng ko bi quan, nhưng vẫn hùng, vẫn thơ. Tác giả sử dụng những từ ngữ, hình ảnh, âm thanh mới mẻ, gợi cảm và có chút lãng mạn. Bốn mươi ba năm đã trôi qua, kể từ ngày Tây Tiến ra đời. Vượt qua sức cản phá của thời kì, Tây Tiến vẫn còn sức quyến rũ chúng ta hôm nay, gợi nhớ về “những năm tháng ko quên” trong lịch sử dân tộc. Có thể nói Tây Tiến là “một tượng đài bất tử” về người lính vô danh nhưng Quang Dũng đã dựng lên bằng cả tâm hồn mình để tưởng vọng một thế hệ thanh niên đã tích cực, quả cảm ra đi nhưng nhiều người trong số họ ko về nữa. Tây Tiến in đậm một phong cách thơ Quang Dũng, tài hoa, lạ mắtTương tự, Trường THCS Tiến Hoá đã vừa cung ứng những dàn ý cơ bản cũng như một số bài văn mẫu hay Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng để các em tham khảo và có thể tự viết được một bài văn mẫu hoàn chỉnh. Chúc các em học tốt môn Ngữ Văn !Đăng bởi: Trường THCS Tiến HoáPhân mục: Lớp 12, Ngữ Văn 12xem thêm thông tin cụ thể về Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng (hay nhất) Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng (hay nhất)Hình Ảnh về: Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng (hay nhất)Video về: Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng (hay nhất)Wiki về Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng (hay nhất) Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng (hay nhất) -Tây Tiến là bài thơ rực rỡ của Quang Dũng. Đây cũng là bài thơ tiêu biểu trình diễn rõ sự tinh tế trong hồn thơ và tài hoa trong ngòi bút nghệ thuật của thi sĩ. Dưới đây là dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ “Tây Tiến” ngắn gọn, hay nhấtDàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – hay nhất Mở bài:– Giới thiệu tác giả Quang Dũng– Giới thiệu bài thơ Tây Tiến Thân bài:
– Hai dòng thơ đầu: Nỗi nhớ bao trùm, mạch cảm hứng chủ đạo của bài thơ+ “Sông Mã”, “Tây Tiến” đều như trở thành những người thân yêu ruột thịt nhưng Quang Dũng dành trọn tình cảm thương nhớ.+ “Nhớ chơi vơi” là nỗi nhớ lạ lùng của những người lính từ phố thị.=> Núi rừng Tây Bắc đã khắc vào tâm hồn của họ những kỷ niệm ko bao giờ quên, đồng thời cũng là nỗi trống vắng lạc lõng trong lòng tác giả.– Hai câu thơ tiếp:+ “Sài Khao”, “Mường Lát” là những địa danh gợi nhắc về địa bàn hoạt động của binh đoàn Tây Tiến, mở rộng sang các ko gian khác trong bài thơ.+ Nỗi nhớ ở đây dường như dàn trải khắp vùng ko gian rộng lớn, mỗi một nơi bước chân tác giả đi qua, ông đều dành những tình cảm mến thương đặc trưng, trở thành kỷ niệm khắc sâu trong lòng.+ Những kỷ niệm nhỏ như sự “mỏi” sau chặng hành quân, ngọn hoa chúc bập bùng trong đêm tối đều chứng minh nỗi nhớ lớn lao của tác giả.– Bốn câu thơ tiếp “Dốc…xa khơi”:+ Gợi sự hiểm trở của núi rừng Tây Bắc, sự vất vả và những nỗ lực kiên cường của người lính chiến lúc hành quân.+ “Súng ngửi trời” là hình ảnh nhân hóa thú vị, trình diễn tâm hồn lãng mạn, hồn nhiên và hí hước của người lính chiến trong gian truân.+ “Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi” là vẻ đẹp của sự sống, sự thi vị lãng mạn giữa núi rừng hoang vu, gợi sự bình yên, chốn ngừng chân cho người lính.– Hai câu thơ “Anh bạn…quên đời”:+ Sự hy sinh cao cả của người lính chiến, tư thế hiên ngang, oai hùng sẵn sàng xả thân vì Tổ quốc.+ Niềm xót xa cùng với sự cảm phục ý thức hy sinh của Quang Dũng dành cho đồng chí.– Bốn cấu kết đoạn: “Chiều chiều…nếp xôi”+ Vẻ oai linh, hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc với kết cấu thơ tân kỳ, dùng động từ mạnh, thêm vào đó là sự nguy hiểm rình rập nơi rừng thiêng nước độc của mãnh thú.+ Sự bừng tỉnh khỏi kỷ niệm của tác giả, trở lại hiện thực với nỗi nhớ tha thiết, nồng nàn, nhớ tình quân dân ấm nồng với nắm xôi, lửa hương những ngày còn đấu tranh.Kết bài:– Nói chung lại trị giá nội dung và nghệ thuật của đoạn thơ.Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – cụ thểI. Mở bài: Giới thiệu chung về tác giả Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến. Dẫn dắt giới thiệu khổ thơ thứ nhất. “Tây Tiến” là bài thơ của người lính nói về người lính – anh Vệ quốc quân thời chín năm kháng chiến chống Pháp gian truân, hào hùng. Những kỉ niệm thời cầm súng đấu tranh, những tình cảm dành cho mảnh đất, cho đồng chí cùng dầm mưa dãi nắng biết bao tháng ngày được Quang Dũng gửi qua nỗi nhớ da diết nhưng mênh mang, sôi trào. Khổ thơ trước tiên của tác phẩm được nhiều người đọc đặc trưng ấn tượng lúc tìm hiểu và cảm nhận.II. Thân bài:1. Giới thiệu nói chung tác giả, tác phẩm:a. Tác giả: Quang Dũng là một thi sĩ của miền xứ Đoài mây trắng, nay thuộc Hà Tây, Hà Nội. Tác giả là một thi sĩ có tài vì “trong thơ có nhạc, có họa”. Là một hồn thơ trung hậu, thiết tha với non sông, con người quê hương dân tộc; một cái tôi hào hoa, thanh lịch, giàu chất lãng mạn xong lại rất mực hồn nhiên, chất phác.b. Tác phẩm: Xuất xứ: tập “Mây đầu ô” (1986). Hoàn cảnh sáng tác: năm 1948, Quang Dũng phải dời đơn vị mình chuyển sang đơn vị khác tại Phù Lưu Chanh. Bài thơ được viết trong nỗi nhớ, là kỉ niệm của thi sĩ về những tháng ngày sống cùng đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến. Cảm hứng chủ đạo của tác phẩm: một nỗi nhớ mênh mang, da diết về những kỉ niệm đẹp trên chiến trường, với đồng chí, với đoàn quân Tây Tiến hào hùng, hào hoa, qua những tháng ngày gian lao nhưng đáng nhớ.2. Phân tích khổ thơ 1: Ngay hai câu thơ đầu của tác phẩm, Quang Dũng đã gợi ra một nỗi nhớ da diết, thương yêu dành cho sông Mã, cho miền Tây, cho núi rừng một thời thân thuộc:Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơiNhớ về rừng núi nhớ chơi vơi Tiếng gọi “Tây Tiến ơi” nghe sao thân quen, tha thiết nhưng quặn lòng tới vậy! Từ “ơi” bắt vần với từ láy “chơi vơi” đã giúp tác giả tạo ra âm hưởng sâu lắng, thầm trình diễn nỗi bổi hổi nhớ mong đang ngập tràn trong tâm hồn, trái tim người lính xưa. Điệp từ “nhớ” trong câu thơ thứ hai như thu trọn lại để biểu lộ tâm trạng, xúc cảm rõ nét nhất của người lính Tây Tiến lúc nghĩ về sông Mã, miền rừng núi một thời gắn bó và cả đoàn quân với biết bao kỉ niệm. Tới với hai câu thơ tiếp theo, thi sĩ nhắc tới một loạt các địa danh, bản làng như để nhắc nhớ tới nhiều kỉ niệm:Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏiMường Lát hoa về trong đêm hơi Đó là kỉ niệm về những cuộc hành quân gian nan, thử thách qua các bản, các mường xa xôi, hoang dại, thử thách ý chí, ý thức người lính Tây Tiến. Những câu thơ tiếp theo đã phác họa ra trước mắt người đọc quang cảnh một bức tranh núi rừng hùng vĩ, hoang vu và hình ảnh người lính hào hùng, mạnh mẽ:Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳmHẻo lánh cồn mây súng ngửi trờiNghìn thước lên cao nghìn thước xuốngNhà người nào Pha Luông mưa sa khơi Điệp từ “dốc” trong câu thơ đã gợi ra rõ nét nhất sự hùng vĩ của tự nhiên. Các thanh trắc trong đoạn thơ đồng hành những từ láy “khúc khuỷu”, “thăm thẳm” nhưng Quang Dũng tinh tế lựa chọn đã gợi ra sự mấp mô, gian truân người lính Tây Tiến phải vượt qua trên đường hành quân. Một từ “hẻo lánh” được thi sĩ đưa lên đặt đầu câu thơ đã tái tạo chân thực một quang cảnh đầy xa xôi, hẻo lánh, quạnh hiu của tự nhiên núi rừng nơi đây. Cụm từ “súng ngửi trời”, một cách đầy tinh tế, đã giúp thi sĩ trình diễn được ý thức sáng sủa của người lính, dẫu có bao gian lao, thử thách, họ vẫn hiên ngang, chủ động, sẵn sàng vượt qua và giữ mãi ý thức sáng sủa, yêu đời. Điệp từ “nghìn thước” liên kết cùng phép đối lập “lên – xuống”, “cao – thấp” đã góp phần tạo điều kiện cho bài thơ của Quang Dũng giàu chất họa hơn, người đọc thơ nhờ vậy “ko chỉ ngậm nhạc nhưng còn thưởng tranh”. Câu thơ “Nhà người nào Pha Luông mưa sa khơi” mang nhiều thanh bằng đã tạo nên sự mềm mại cho câu thơ, đồng thời gợi ra một tâm trạng bâng khuâng, tha thiết, nhẹ nhõm và một tâm hồn rất đỗi thanh thản, thư thả. Nếu như mưa trong thơ xưa thường gợi ra cái lạnh và lòng buồn thì ở thơ Quang Dũng, mưa ko lạnh lẽo thê lương nhưng êm đềm, thơ mộng và bình yên tới lạ. Trên nền cảnh tự nhiên núi rừng hùng vĩ đấy, hình ảnh người lính Tây Tiến hiện lên thật đẹp với sự hi sinh bi tráng, cao cả:Anh bạn dãi dầu ko bước nữaGục lên súng mũ quên mất đờiChiều chiều oai linh thác gầm thétĐêm đêm Mường Hịch cọp trêu người Cách nói “Anh bạn dãi dầu ko bước nữa/ Gục lên súng mũ quên mất đời” là một cách nói giảm nói tránh làm giảm đi nhiều sự đau thương, mất mát – một sự thực buồn nhưng bất kì một người lính nào cũng có thể phải đương đầu trên đường hành quân gian truân. Hai câu thơ cuối: “Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói/ Mai Châu mùa em thơm nếp xôi” gợi liên tưởng về Mai Châu với hình ảnh khói cơm nếp, hình ảnh những con người Tây Bắc chất phác, hiền từ – những tấm lòng thơm thảo chở che, san sẻ khó khăn với người lính.III. Kết bài: Khẳng định lại trị giá nội dung, nghệ thuật của đoạn thơ: Trong khổ thơ đầu bài thơ “Tây Tiến” của thi sĩ Quang Dũng, thủ pháp thổi phồng, tương phản hay những từ láy gợi hình, gợi cảm đã được tác giả sử dụng một cách khôn khéo và tinh tế. Sau tất cả, quang cảnh tự nhiên miền Tây hùng vĩ và hình ảnh người lính hào hùng đã được khắc họa một cách đậm nét, để lại nhiều ấn tượng trong lòng người đọc.Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – ngắn gọnĐoạn 1 bao gồm 14 câu thơ, từ:“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơiNhớ về rừng núi nhớ chơi vơi…….Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khóiMai Châu mùa em thơm nếp xôi”Phân tích khổ 1 Tây Tiến Trong 8 câu thơ đầu, từ nỗi nhớ chơi vơi về dòng sông Mã, tác giả đã làm sống dậy một thời kháng chiến gian truân, hào hùng.+ Về từ ngữ:– Điệp từ “nhớ” đã ược lặp lại 2 lần với tiếng gọi đáo “ơi” rất thân yêu để nhấn mạnh và tăng chiều sâu của xúc cảm.– “chơi vơi”: ý chỉ sự trơ trọi giữa khoảng ko vô định; trình diễn nỗi nhớ da diết, triền miên và có phần lửng lơ lúc tác giả sử dụng cụm từ “nhớ chơi vơi”.– Cách gieo vần “ơi” trình diễn sức lan tỏa của nỗi nhớ.Tác giả đã khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm.+ Về hình ảnh:– Sông Mã: Con sông theo suốt bước đường hành quân của người lính.– Rừng núi: Tự nhiên gắn bó và luôn đồng hành cùng với người lính. Qua đây, tác giả muốn trình diễn nỗi nhớ mênh mông, tha thiết tạo nên âm hưởng của bài thơ, tạo nên chất riêng của bài thơ.– Các địa danh đã được sử dụng: Sài Khao, Mường Lát; trục đường hành quân được mô tả bằng những từ ngữ “khúc khuỷu”, “thăm thẳm”, “hẻo lánh” trình diễn sự gian truân, nguy hiểm trên đường hành quân. Sự hi sinh bi tráng được trình diễn trong 4 câu thơ tiếp theo qua các từ ngữ: anh bạn; ko bước nữa; quên mất đời và sử dụng nghệ thuật nói giảm nói tránh để cắt bớt sự đau thương. Ngoài ra khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm qua các từ ngữ: thời kì (chiều chiều, đêm đêm); ko gian (thác gầm thét, cọp trên người). Hai câu cuối trình diễn hình ảnh khói cơn nếp Mai Châu ùa về trong tâm trí làm cho nỗi nhớ càng đong đầy hơn với những con người Tây Bắc hồn hậu, những tấm lòng thơm thảo.Nghệ thuật đoạn 1 Tây Tiến Trong khổ thơ 1, thi sĩ Quang Dũng đã sử dụng nghệ thuật tương phản và thổi phồng, cách dử dụng từ láy gợi hình, gợi cảm để khắc họa một bức tranh giàu màu sắc, đường nét. Bằng văn pháp hiện thực liên kết với cảm hứng lãng mạn; chất họa liên kết với chất nhạc đoạn thơ đã dựng lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng. Tái tạo lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng.+ Nghệ thuật hài thanh: Tác giả sử dụng câu thơ nhiều thanh trắc tạo nên sự trắc trở.+ Thơ mộng, trữ tình: với các từ ngữ lạ mắt, ấn tượng: “hoa về” chứ ko phải “hoa nở”; “đêm hơi” chứ ko phải “đêm sương”.
Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng Ra đời từ những năm đầu kháng chiến chống Pháp, cùng một đề tài người lính với Nhớ của Nguyên Hồng, Đồng chí của Chính Hữu, nhưng Tây Tiến của Quang Dũng vẫn có một gương mặt riêng thật khó quên, mang đậm hào khí lãng mạn của một thời, gắn với một thời đoạn lịch sử đấu tranh quả cảm của dân tộc. Tây Tiến ko có một thông minh gì khác thường, đột xuất nhưng vẫn là sự tiếp tục của dòng thơ lãng mạn nhưng đã được tác giả thổi vào một hồn thơ rất mới và rất trẻ khác hẳn với những tiếng thơ bi quan, não nùng trước đó. Tây Tiến nhắc nhở một thời kì truân và oanh liệt của lịch sử non sông nhưng được trình diễn theo cách riêng rực rỡ qua ngòi bút Quang Dũng với tâm trạng cụ thể: nỗi nhớ đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến. Chính niềm thương nhớ máu thịt và niềm tự hào chân tình của Quang Dũng về những người đồng chí của ông là âm hưởng chủ đạo của bài thơ, làm cho người đọc cảm động sâu xa. Bài thơ mở đầu bằng nỗi nhớ da diết, trải rộng cả ko gian và thời kì mênh mông.Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi. Tác giả nhớ về những ngày ở Tây Tiến, nhớ những người đồng chí và nỗi nhớ đấy đã thốt lên thành lời gọi. Văn học ta có nhiều câu thơ diễn tả nỗi nhớ…nhưng “nhớ chơi vơi” thì có nhẽ Quang Dũng là người trước tiên mạnh dạn sử dụng. Nỗi nhớ đấy gợi xa về cả ko gian, thời kì và tầm cao nữa, nỗi nhớ như có dáng hình bềnh bồng, bềnh bồng. Quang Dũng viết bài thơ này lúc mới xa đoàn quân Tây Tiến, xa nhưng ko hứa hứa ước, ko biết ngày gặp lại. Cảm giác về thời kì trải dài tạo nên nỗi “nhớ chơi vơi”, bâng khuâng khó tả. Rồi cứ thế, nỗi nhớ đồng chí tấy lan tỏa, thấm đượm nồng nàn trên từng câu thơ, khổ thơ. Có nhẽ nói bài thơ được xây dựng trên cảm hứng thương nhớ triền miên với bao kỷ niệm chồng chất, ồ ạt xô tới:Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi.Mường Lát hoa về trong đêm hơi. Sài Khao, Mường Lát, những địa danh rất Tây Bắc cũng góp phần gợi nỗi nhớ chơi vơi. Hình ảnh Tây Bắc được hiện lên trong câu thơ thật mịt mù và cái mỏi mệt của đoàn quân như lẫn vào sương. Kế bên cái gian truân lại có một cái rất thơ, dường như huyền thoại:Mường Lát hoa về trong đêm hơi. Câu thơ rất lạ mắt, hoa về chứ ko phải hoa nở, đêm hơi chứ ko phải là đêm sương. Hoa xuất hiện mờ mờ trong sương, trong màn sương vẫn cảm thấy hoa. Câu thơ đẹp, huyền ảo, lung linh quá! Đọc tới đây, cái “mỏi” của đoàn quân dường như đã tan biến hết. Quang Dũng thật tài tình lúc viết một câu thơ hồ hết là thanh bằng nhẹ nhõm, lâng lâng, chơi vơi như sương, như hoa, như hồn người, khác với:Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳmHẻo lánh cồn mây súng ngửi trời. Những câu thơ giàu chất tạo hình như vẽ lại được cả chặng đường hành quân đầy gian truân, khó khăn. Tác giả ko viết súng chạm trời nhưng là “súng ngửi trời” rất sinh động, tinh nghịch, thông minh, hóm hỉnh.Nghìn thước lên cao nghìn thước xuốngNhà người nào Pha Luông mưa xa khơi Câu thơ ngắt nhịp ở giữa gợi hình ảnh dốc rất cao, rất dài nhưng ngay sau đó lại là một câu thơ toàn vần bằng. Xuân Diệu trước đây cũng chỉ viết được hai câu toàn vần bằng nhưng ông rất tâm đắc:Sương nương theo trăng ngừng lưng trờiTương tư nâng lòng lên chơi vơi. Còn Quang Dũng trong Tây Tiến đã có khá nhiều câu thơ hồ hết là vần bằng, chất tài hoa của ông bộc lộ ở đó. Tây Tiến đặc tả cận cảnh. Con người và cảnh vật rừng núi miền Tây Tổ quốc được tác giả trình diễn ở khoảng cách xa xa, hư ảo với kích thước có phần phóng đại khác thường. Trong khổ thơ thứ nhất này từng mảng hình khối, đường nét, màu sắc chuyển đổi rất nhanh, bất thần trong một quang cảnh núi rừng rộng lớn, hùng vĩ như một bức tranh hoành tráng. Câu thơ “Mường Lát hoa về trong đêm hơi” ko thể nói rõ nhưng chỉ cảm nhận bằng trực quan. Nếu “thơ là nơi biểu thị đầy đủ nhất, thâm thúy nhất ma lực kỳ ảo của tiếng nói” thì câu thơ này cũng đúng tương tự. Tự nhiên trong Tây Tiến cũng như trong thơ Quang Dũng bao giờ cũng là một nhân vật quan trọng, tràn đầy sinh lực và thấm đượm tình người. Hồn thơ tinh tế của tác giả bắt rất nhạy từ một làn sương chiều mỏng, từ một dáng hoa lau núi phơ phất đơn sơ đột nhiên, rồi ông thổi hồn mình vào đó và để lại mãi trong ta một nỗi niềm bâng khuâng thương yêu và một áng thơ đẹp. Quang cảnh tự nhiên hiện lên ở Tây Tiến thật hoang vu, kỳ vĩ. Trên cái nền tự nhiên dữ dội có hình ảnh đoàn quân Tây Tiến thật nhỏ nhỏ nhưng chính sự đối lập tương phản đó càng làm tăng khí phách người hùng, quân thù cũng như gian truân ko gì khuất phục nổi. Trên đường hành quân đã có những người lính hy sinh. Tác giả ko ngần ngại nói tới cái chết:Anh bạn dãi dầu ko bước nữaGục lên súng mũ quên mất đời. Quang Dũng là một thi sĩ xuất thân tiểu tư sản nên ông mô tả cái chết cũng rất lãng mạn. Hình ảnh “Gục lên súng mũ quên mất đời” vừa gợi thương nhưng cũng rất thản nhiên. Những chiến sĩ Tây Tiến là những thanh niên Hà Nội chưa quen chuyện gươm súng gian truân và họ đã ngã xuống sau những dãi dầu sương gió. Hình như tác giả ko muốn người đọc chìm sâu trong cảm giác xót thương nên ngay sau đó là hình ảnh hào hùng của tự nhiên:Chiều chiều oai linh thác gầm thétĐêm đêm Mường Hịch cọp trêu người. Biết bao nhiêu điều dọa nạt sinh mạng người lính. Câu thơ nói về những nguy hiểm đấy với giọng điệu ngang tàng, khinh thường, xóa đi sự bi quan của xúc cảm ở câu trên. “Cọp trêu người” – có một cái gì đó rất tinh nghịch, rất lính. Và đằng sau những trắc trở đấy lại là cảnh yên bình, yên ấm:Ôi nhớ Tây Tiến cơm lên khóiMai Châu mùa em thơm nếp xôi. Câu thơ gợi cảm giác nồng nàn, no nê, đầy đủ những kỷ niệm đơn sơ, nhỏ nhỏ trong cuộc sống đời lính thường nhật cũng hóa thành thân thiết, ấm lòng. Hương thơm đấy ko chỉ là hương “nếp xôi” nhưng còn là hương từ đôi bàn tay em – cô gái Mai Châu. Quang Dũng nhớ về người lính Tây Tiến gian truân, hy sinh nhưng ko bi quan, nhưng vẫn hùng, vẫn thơ. Tác giả sử dụng những từ ngữ, hình ảnh, âm thanh mới mẻ, gợi cảm và có chút lãng mạn. Bốn mươi ba năm đã trôi qua, kể từ ngày Tây Tiến ra đời. Vượt qua sức cản phá của thời kì, Tây Tiến vẫn còn sức quyến rũ chúng ta hôm nay, gợi nhớ về “những năm tháng ko quên” trong lịch sử dân tộc. Có thể nói Tây Tiến là “một tượng đài bất tử” về người lính vô danh nhưng Quang Dũng đã dựng lên bằng cả tâm hồn mình để tưởng vọng một thế hệ thanh niên đã tích cực, quả cảm ra đi nhưng nhiều người trong số họ ko về nữa. Tây Tiến in đậm một phong cách thơ Quang Dũng, tài hoa, lạ mắtTương tự, Trường THCS Tiến Hoá đã vừa cung ứng những dàn ý cơ bản cũng như một số bài văn mẫu hay Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng để các em tham khảo và có thể tự viết được một bài văn mẫu hoàn chỉnh. Chúc các em học tốt môn Ngữ Văn !Đăng bởi: Trường THCS Tiến HoáPhân mục: Lớp 12, Ngữ Văn 12
[rule_{ruleNumber}]
#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhất
[rule_3_plain]#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhấtTây Tiến là bài thơ rực rỡ của Quang Dũng. Đây cũng là bài thơ tiêu biểu trình diễn rõ sự tinh tế trong hồn thơ và tài hoa trong ngòi bút nghệ thuật của thi sĩ. Dưới đây là dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ “Tây Tiến” ngắn gọn, hay nhấtXem nhanh nội dung1 Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – hay nhất2 Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – chi tiết3 Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – ngắn gọn4 Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – hay nhất
Mở bài:
– Giới thiệu tác giả Quang Dũng
– Giới thiệu bài thơ Tây Tiến
Thân bài: – Hai dòng thơ đầu: Nỗi nhớ bao trùm, mạch cảm hứng chủ đạo của bài thơ
+ “Sông Mã”, “Tây Tiến” đều như trở thành những người thân yêu ruột thịt nhưng Quang Dũng dành trọn tình cảm thương nhớ.
+ “Nhớ chơi vơi” là nỗi nhớ lạ lùng của những người lính từ phố thị.
=> Núi rừng Tây Bắc đã khắc vào tâm hồn của họ những kỷ niệm ko bao giờ quên, đồng thời cũng là nỗi trống vắng lạc lõng trong lòng tác giả.
– Hai câu thơ tiếp:
+ “Sài Khao”, “Mường Lát” là những địa danh gợi nhắc về địa bàn hoạt động của binh đoàn Tây Tiến, mở rộng sang các ko gian khác trong bài thơ.
+ Nỗi nhớ ở đây dường như dàn trải khắp vùng ko gian rộng lớn, mỗi một nơi bước chân tác giả đi qua, ông đều dành những tình cảm mến thương đặc trưng, trở thành kỷ niệm khắc sâu trong lòng.
+ Những kỷ niệm nhỏ như sự “mỏi” sau chặng hành quân, ngọn hoa chúc bập bùng trong đêm tối đều chứng minh nỗi nhớ lớn lao của tác giả.
– Bốn câu thơ tiếp “Dốc…xa khơi”:
+ Gợi sự hiểm trở của núi rừng Tây Bắc, sự vất vả và những nỗ lực kiên cường của người lính chiến lúc hành quân.
+ “Súng ngửi trời” là hình ảnh nhân hóa thú vị, trình diễn tâm hồn lãng mạn, hồn nhiên và hí hước của người lính chiến trong gian truân.
+ “Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi” là vẻ đẹp của sự sống, sự thi vị lãng mạn giữa núi rừng hoang vu, gợi sự bình yên, chốn ngừng chân cho người lính.
– Hai câu thơ “Anh bạn…quên đời”:
+ Sự hy sinh cao cả của người lính chiến, tư thế hiên ngang, oai hùng sẵn sàng xả thân vì Tổ quốc.
+ Niềm xót xa cùng với sự cảm phục ý thức hy sinh của Quang Dũng dành cho đồng chí.
– Bốn cấu kết đoạn: “Chiều chiều…nếp xôi”
+ Vẻ oai linh, hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc với kết cấu thơ tân kỳ, dùng động từ mạnh, thêm vào đó là sự nguy hiểm rình rập nơi rừng thiêng nước độc của mãnh thú.
+ Sự bừng tỉnh khỏi kỷ niệm của tác giả, trở lại hiện thực với nỗi nhớ tha thiết, nồng nàn, nhớ tình quân dân ấm nồng với nắm xôi, lửa hương những ngày còn đấu tranh.
Kết bài:
– Nói chung lại trị giá nội dung và nghệ thuật của đoạn thơ.
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – cụ thểI. Mở bài:
Giới thiệu chung về tác giả Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến.
Dẫn dắt giới thiệu khổ thơ thứ nhất.
“Tây Tiến” là bài thơ của người lính nói về người lính – anh Vệ quốc quân thời chín năm kháng chiến chống Pháp gian truân, hào hùng. Những kỉ niệm thời cầm súng đấu tranh, những tình cảm dành cho mảnh đất, cho đồng chí cùng dầm mưa dãi nắng biết bao tháng ngày được Quang Dũng gửi qua nỗi nhớ da diết nhưng mênh mang, sôi trào. Khổ thơ trước tiên của tác phẩm được nhiều người đọc đặc trưng ấn tượng lúc tìm hiểu và cảm nhận.
II. Thân bài:
1. Giới thiệu nói chung tác giả, tác phẩm:
a. Tác giả:
Quang Dũng là một thi sĩ của miền xứ Đoài mây trắng, nay thuộc Hà Tây, Hà Nội.
Tác giả là một thi sĩ có tài vì “trong thơ có nhạc, có họa”.
Là một hồn thơ trung hậu, thiết tha với non sông, con người quê hương dân tộc; một cái tôi hào hoa, thanh lịch, giàu chất lãng mạn xong lại rất mực hồn nhiên, chất phác.
b. Tác phẩm:
Xuất xứ: tập “Mây đầu ô” (1986).
Hoàn cảnh sáng tác: năm 1948, Quang Dũng phải dời đơn vị mình chuyển sang đơn vị khác tại Phù Lưu Chanh.
Bài thơ được viết trong nỗi nhớ, là kỉ niệm của thi sĩ về những tháng ngày sống cùng đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến.
Cảm hứng chủ đạo của tác phẩm: một nỗi nhớ mênh mang, da diết về những kỉ niệm đẹp trên chiến trường, với đồng chí, với đoàn quân Tây Tiến hào hùng, hào hoa, qua những tháng ngày gian lao nhưng đáng nhớ.
2. Phân tích khổ thơ 1:
Ngay hai câu thơ đầu của tác phẩm, Quang Dũng đã gợi ra một nỗi nhớ da diết, thương yêu dành cho sông Mã, cho miền Tây, cho núi rừng một thời thân thuộc:
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi
Tiếng gọi “Tây Tiến ơi” nghe sao thân quen, tha thiết nhưng quặn lòng tới vậy! Từ “ơi” bắt vần với từ láy “chơi vơi” đã giúp tác giả tạo ra âm hưởng sâu lắng, thầm trình diễn nỗi bổi hổi nhớ mong đang ngập tràn trong tâm hồn, trái tim người lính xưa. Điệp từ “nhớ” trong câu thơ thứ hai như thu trọn lại để biểu lộ tâm trạng, xúc cảm rõ nét nhất của người lính Tây Tiến lúc nghĩ về sông Mã, miền rừng núi một thời gắn bó và cả đoàn quân với biết bao kỉ niệm. Tới với hai câu thơ tiếp theo, thi sĩ nhắc tới một loạt các địa danh, bản làng như để nhắc nhớ tới nhiều kỉ niệm:
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi
Đó là kỉ niệm về những cuộc hành quân gian nan, thử thách qua các bản, các mường xa xôi, hoang dại, thử thách ý chí, ý thức người lính Tây Tiến.
Những câu thơ tiếp theo đã phác họa ra trước mắt người đọc quang cảnh một bức tranh núi rừng hùng vĩ, hoang vu và hình ảnh người lính hào hùng, mạnh mẽ:
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Hẻo lánh cồn mây súng ngửi trời
Nghìn thước lên cao nghìn thước xuống
Nhà người nào Pha Luông mưa sa khơi
Điệp từ “dốc” trong câu thơ đã gợi ra rõ nét nhất sự hùng vĩ của tự nhiên. Các thanh trắc trong đoạn thơ đồng hành những từ láy “khúc khuỷu”, “thăm thẳm” nhưng Quang Dũng tinh tế lựa chọn đã gợi ra sự mấp mô, gian truân người lính Tây Tiến phải vượt qua trên đường hành quân.
Một từ “hẻo lánh” được thi sĩ đưa lên đặt đầu câu thơ đã tái tạo chân thực một quang cảnh đầy xa xôi, hẻo lánh, quạnh hiu của tự nhiên núi rừng nơi đây.
Cụm từ “súng ngửi trời”, một cách đầy tinh tế, đã giúp thi sĩ trình diễn được ý thức sáng sủa của người lính, dẫu có bao gian lao, thử thách, họ vẫn hiên ngang, chủ động, sẵn sàng vượt qua và giữ mãi ý thức sáng sủa, yêu đời.
Điệp từ “nghìn thước” liên kết cùng phép đối lập “lên – xuống”, “cao – thấp” đã góp phần tạo điều kiện cho bài thơ của Quang Dũng giàu chất họa hơn, người đọc thơ nhờ vậy “ko chỉ ngậm nhạc nhưng còn thưởng tranh”.
Câu thơ “Nhà người nào Pha Luông mưa sa khơi” mang nhiều thanh bằng đã tạo nên sự mềm mại cho câu thơ, đồng thời gợi ra một tâm trạng bâng khuâng, tha thiết, nhẹ nhõm và một tâm hồn rất đỗi thanh thản, thư thả. Nếu như mưa trong thơ xưa thường gợi ra cái lạnh và lòng buồn thì ở thơ Quang Dũng, mưa ko lạnh lẽo thê lương nhưng êm đềm, thơ mộng và bình yên tới lạ.
Trên nền cảnh tự nhiên núi rừng hùng vĩ đấy, hình ảnh người lính Tây Tiến hiện lên thật đẹp với sự hi sinh bi tráng, cao cả:
Anh bạn dãi dầu ko bước nữa
Gục lên súng mũ quên mất đời
Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người
Cách nói “Anh bạn dãi dầu ko bước nữa/ Gục lên súng mũ quên mất đời” là một cách nói giảm nói tránh làm giảm đi nhiều sự đau thương, mất mát – một sự thực buồn nhưng bất kì một người lính nào cũng có thể phải đương đầu trên đường hành quân gian truân.
Hai câu thơ cuối: “Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói/ Mai Châu mùa em thơm nếp xôi” gợi liên tưởng về Mai Châu với hình ảnh khói cơm nếp, hình ảnh những con người Tây Bắc chất phác, hiền từ – những tấm lòng thơm thảo chở che, san sẻ khó khăn với người lính.
III. Kết bài:
Khẳng định lại trị giá nội dung, nghệ thuật của đoạn thơ:
Trong khổ thơ đầu bài thơ “Tây Tiến” của thi sĩ Quang Dũng, thủ pháp thổi phồng, tương phản hay những từ láy gợi hình, gợi cảm đã được tác giả sử dụng một cách khôn khéo và tinh tế. Sau tất cả, quang cảnh tự nhiên miền Tây hùng vĩ và hình ảnh người lính hào hùng đã được khắc họa một cách đậm nét, để lại nhiều ấn tượng trong lòng người đọc.
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – ngắn gọn
Đoạn 1 bao gồm 14 câu thơ, từ:
“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi…
….
Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi”
Phân tích khổ 1 Tây Tiến
Trong 8 câu thơ đầu, từ nỗi nhớ chơi vơi về dòng sông Mã, tác giả đã làm sống dậy một thời kháng chiến gian truân, hào hùng.
+ Về từ ngữ:
– Điệp từ “nhớ” đã ược lặp lại 2 lần với tiếng gọi đáo “ơi” rất thân yêu để nhấn mạnh và tăng chiều sâu của xúc cảm.
– “chơi vơi”: ý chỉ sự trơ trọi giữa khoảng ko vô định; trình diễn nỗi nhớ da diết, triền miên và có phần lửng lơ lúc tác giả sử dụng cụm từ “nhớ chơi vơi”.
– Cách gieo vần “ơi” trình diễn sức lan tỏa của nỗi nhớ.
Tác giả đã khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm.
+ Về hình ảnh:
– Sông Mã: Con sông theo suốt bước đường hành quân của người lính.
– Rừng núi: Tự nhiên gắn bó và luôn đồng hành cùng với người lính.
Qua đây, tác giả muốn trình diễn nỗi nhớ mênh mông, tha thiết tạo nên âm hưởng của bài thơ, tạo nên chất riêng của bài thơ.
– Các địa danh đã được sử dụng: Sài Khao, Mường Lát; trục đường hành quân được mô tả bằng những từ ngữ “khúc khuỷu”, “thăm thẳm”, “hẻo lánh” trình diễn sự gian truân, nguy hiểm trên đường hành quân.
Sự hi sinh bi tráng được trình diễn trong 4 câu thơ tiếp theo qua các từ ngữ: anh bạn; ko bước nữa; quên mất đời và sử dụng nghệ thuật nói giảm nói tránh để cắt bớt sự đau thương. Ngoài ra khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm qua các từ ngữ: thời kì (chiều chiều, đêm đêm); ko gian (thác gầm thét, cọp trên người).
Hai câu cuối trình diễn hình ảnh khói cơn nếp Mai Châu ùa về trong tâm trí làm cho nỗi nhớ càng đong đầy hơn với những con người Tây Bắc hồn hậu, những tấm lòng thơm thảo.
Nghệ thuật đoạn 1 Tây Tiến
Trong khổ thơ 1, thi sĩ Quang Dũng đã sử dụng nghệ thuật tương phản và thổi phồng, cách dử dụng từ láy gợi hình, gợi cảm để khắc họa một bức tranh giàu màu sắc, đường nét.
Bằng văn pháp hiện thực liên kết với cảm hứng lãng mạn; chất họa liên kết với chất nhạc đoạn thơ đã dựng lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng.
Tái tạo lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng.
+ Nghệ thuật hài thanh: Tác giả sử dụng câu thơ nhiều thanh trắc tạo nên sự trắc trở.
+ Thơ mộng, trữ tình: với các từ ngữ lạ mắt, ấn tượng: “hoa về” chứ ko phải “hoa nở”; “đêm hơi” chứ ko phải “đêm sương”. Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
Ra đời từ những năm đầu kháng chiến chống Pháp, cùng một đề tài người lính với Nhớ của Nguyên Hồng, Đồng chí của Chính Hữu, nhưng Tây Tiến của Quang Dũng vẫn có một gương mặt riêng thật khó quên, mang đậm hào khí lãng mạn của một thời, gắn với một thời đoạn lịch sử đấu tranh quả cảm của dân tộc.
Tây Tiến ko có một thông minh gì khác thường, đột xuất nhưng vẫn là sự tiếp tục của dòng thơ lãng mạn nhưng đã được tác giả thổi vào một hồn thơ rất mới và rất trẻ khác hẳn với những tiếng thơ bi quan, não nùng trước đó. Tây Tiến nhắc nhở một thời kì truân và oanh liệt của lịch sử non sông nhưng được trình diễn theo cách riêng rực rỡ qua ngòi bút Quang Dũng với tâm trạng cụ thể: nỗi nhớ đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến. Chính niềm thương nhớ máu thịt và niềm tự hào chân tình của Quang Dũng về những người đồng chí của ông là âm hưởng chủ đạo của bài thơ, làm cho người đọc cảm động sâu xa.
Bài thơ mở đầu bằng nỗi nhớ da diết, trải rộng cả ko gian và thời kì mênh mông.
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi.
Tác giả nhớ về những ngày ở Tây Tiến, nhớ những người đồng chí và nỗi nhớ đấy đã thốt lên thành lời gọi. Văn học ta có nhiều câu thơ diễn tả nỗi nhớ…nhưng “nhớ chơi vơi” thì có nhẽ Quang Dũng là người trước tiên mạnh dạn sử dụng. Nỗi nhớ đấy gợi xa về cả ko gian, thời kì và tầm cao nữa, nỗi nhớ như có dáng hình bềnh bồng, bềnh bồng. Quang Dũng viết bài thơ này lúc mới xa đoàn quân Tây Tiến, xa nhưng ko hứa hứa ước, ko biết ngày gặp lại. Cảm giác về thời kì trải dài tạo nên nỗi “nhớ chơi vơi”, bâng khuâng khó tả.
Rồi cứ thế, nỗi nhớ đồng chí tấy lan tỏa, thấm đượm nồng nàn trên từng câu thơ, khổ thơ. Có nhẽ nói bài thơ được xây dựng trên cảm hứng thương nhớ triền miên với bao kỷ niệm chồng chất, ồ ạt xô tới:
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi.
Mường Lát hoa về trong đêm hơi.
Sài Khao, Mường Lát, những địa danh rất Tây Bắc cũng góp phần gợi nỗi nhớ chơi vơi. Hình ảnh Tây Bắc được hiện lên trong câu thơ thật mịt mù và cái mỏi mệt của đoàn quân như lẫn vào sương. Kế bên cái gian truân lại có một cái rất thơ, dường như huyền thoại:
Mường Lát hoa về trong đêm hơi.
Câu thơ rất lạ mắt, hoa về chứ ko phải hoa nở, đêm hơi chứ ko phải là đêm sương. Hoa xuất hiện mờ mờ trong sương, trong màn sương vẫn cảm thấy hoa. Câu thơ đẹp, huyền ảo, lung linh quá! Đọc tới đây, cái “mỏi” của đoàn quân dường như đã tan biến hết. Quang Dũng thật tài tình lúc viết một câu thơ hồ hết là thanh bằng nhẹ nhõm, lâng lâng, chơi vơi như sương, như hoa, như hồn người, khác với:
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Hẻo lánh cồn mây súng ngửi trời.
Những câu thơ giàu chất tạo hình như vẽ lại được cả chặng đường hành quân đầy gian truân, khó khăn. Tác giả ko viết súng chạm trời nhưng là “súng ngửi trời” rất sinh động, tinh nghịch, thông minh, hóm hỉnh.
Nghìn thước lên cao nghìn thước xuống
Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi
Câu thơ ngắt nhịp ở giữa gợi hình ảnh dốc rất cao, rất dài nhưng ngay sau đó lại là một câu thơ toàn vần bằng. Xuân Diệu trước đây cũng chỉ viết được hai câu toàn vần bằng nhưng ông rất tâm đắc:
Sương nương theo trăng ngừng lưng trời
Tương tư nâng lòng lên chơi vơi.
Còn Quang Dũng trong Tây Tiến đã có khá nhiều câu thơ hồ hết là vần bằng, chất tài hoa của ông bộc lộ ở đó. Tây Tiến đặc tả cận cảnh. Con người và cảnh vật rừng núi miền Tây Tổ quốc được tác giả trình diễn ở khoảng cách xa xa, hư ảo với kích thước có phần phóng đại khác thường. Trong khổ thơ thứ nhất này từng mảng hình khối, đường nét, màu sắc chuyển đổi rất nhanh, bất thần trong một quang cảnh núi rừng rộng lớn, hùng vĩ như một bức tranh hoành tráng. Câu thơ “Mường Lát hoa về trong đêm hơi” ko thể nói rõ nhưng chỉ cảm nhận bằng trực quan. Nếu “thơ là nơi biểu thị đầy đủ nhất, thâm thúy nhất ma lực kỳ ảo của tiếng nói” thì câu thơ này cũng đúng tương tự.
Tự nhiên trong Tây Tiến cũng như trong thơ Quang Dũng bao giờ cũng là một nhân vật quan trọng, tràn đầy sinh lực và thấm đượm tình người. Hồn thơ tinh tế của tác giả bắt rất nhạy từ một làn sương chiều mỏng, từ một dáng hoa lau núi phơ phất đơn sơ đột nhiên, rồi ông thổi hồn mình vào đó và để lại mãi trong ta một nỗi niềm bâng khuâng thương yêu và một áng thơ đẹp.
Quang cảnh tự nhiên hiện lên ở Tây Tiến thật hoang vu, kỳ vĩ. Trên cái nền tự nhiên dữ dội có hình ảnh đoàn quân Tây Tiến thật nhỏ nhỏ nhưng chính sự đối lập tương phản đó càng làm tăng khí phách người hùng, quân thù cũng như gian truân ko gì khuất phục nổi.
Trên đường hành quân đã có những người lính hy sinh. Tác giả ko ngần ngại nói tới cái chết:
Anh bạn dãi dầu ko bước nữa
Gục lên súng mũ quên mất đời.
Quang Dũng là một thi sĩ xuất thân tiểu tư sản nên ông mô tả cái chết cũng rất lãng mạn. Hình ảnh “Gục lên súng mũ quên mất đời” vừa gợi thương nhưng cũng rất thản nhiên. Những chiến sĩ Tây Tiến là những thanh niên Hà Nội chưa quen chuyện gươm súng gian truân và họ đã ngã xuống sau những dãi dầu sương gió. Hình như tác giả ko muốn người đọc chìm sâu trong cảm giác xót thương nên ngay sau đó là hình ảnh hào hùng của tự nhiên:
Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người.
Biết bao nhiêu điều dọa nạt sinh mạng người lính. Câu thơ nói về những nguy hiểm đấy với giọng điệu ngang tàng, khinh thường, xóa đi sự bi quan của xúc cảm ở câu trên. “Cọp trêu người” – có một cái gì đó rất tinh nghịch, rất lính.
Và đằng sau những trắc trở đấy lại là cảnh yên bình, yên ấm:
Ôi nhớ Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi.
Câu thơ gợi cảm giác nồng nàn, no nê, đầy đủ những kỷ niệm đơn sơ, nhỏ nhỏ trong cuộc sống đời lính thường nhật cũng hóa thành thân thiết, ấm lòng. Hương thơm đấy ko chỉ là hương “nếp xôi” nhưng còn là hương từ đôi bàn tay em – cô gái Mai Châu.
Quang Dũng nhớ về người lính Tây Tiến gian truân, hy sinh nhưng ko bi quan, nhưng vẫn hùng, vẫn thơ. Tác giả sử dụng những từ ngữ, hình ảnh, âm thanh mới mẻ, gợi cảm và có chút lãng mạn.
Bốn mươi ba năm đã trôi qua, kể từ ngày Tây Tiến ra đời. Vượt qua sức cản phá của thời kì, Tây Tiến vẫn còn sức quyến rũ chúng ta hôm nay, gợi nhớ về “những năm tháng ko quên” trong lịch sử dân tộc. Có thể nói Tây Tiến là “một tượng đài bất tử” về người lính vô danh nhưng Quang Dũng đã dựng lên bằng cả tâm hồn mình để tưởng vọng một thế hệ thanh niên đã tích cực, quả cảm ra đi nhưng nhiều người trong số họ ko về nữa. Tây Tiến in đậm một phong cách thơ Quang Dũng, tài hoa, lạ mắt
Tương tự, Trường THCS Tiến Hoá đã vừa cung ứng những dàn ý cơ bản cũng như một số bài văn mẫu hay Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng để các em tham khảo và có thể tự viết được một bài văn mẫu hoàn chỉnh. Chúc các em học tốt môn Ngữ Văn !
Đăng bởi: Trường THCS Tiến Hoá
Phân mục: Lớp 12, Ngữ Văn 12#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhất
[rule_2_plain]#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhất
[rule_2_plain]#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhất
[rule_3_plain]#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhấtTây Tiến là bài thơ rực rỡ của Quang Dũng. Đây cũng là bài thơ tiêu biểu trình diễn rõ sự tinh tế trong hồn thơ và tài hoa trong ngòi bút nghệ thuật của thi sĩ. Dưới đây là dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ “Tây Tiến” ngắn gọn, hay nhấtXem nhanh nội dung1 Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – hay nhất2 Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – chi tiết3 Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – ngắn gọn4 Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – hay nhất
Mở bài:
– Giới thiệu tác giả Quang Dũng
– Giới thiệu bài thơ Tây Tiến
Thân bài: – Hai dòng thơ đầu: Nỗi nhớ bao trùm, mạch cảm hứng chủ đạo của bài thơ
+ “Sông Mã”, “Tây Tiến” đều như trở thành những người thân yêu ruột thịt nhưng Quang Dũng dành trọn tình cảm thương nhớ.
+ “Nhớ chơi vơi” là nỗi nhớ lạ lùng của những người lính từ phố thị.
=> Núi rừng Tây Bắc đã khắc vào tâm hồn của họ những kỷ niệm ko bao giờ quên, đồng thời cũng là nỗi trống vắng lạc lõng trong lòng tác giả.
– Hai câu thơ tiếp:
+ “Sài Khao”, “Mường Lát” là những địa danh gợi nhắc về địa bàn hoạt động của binh đoàn Tây Tiến, mở rộng sang các ko gian khác trong bài thơ.
+ Nỗi nhớ ở đây dường như dàn trải khắp vùng ko gian rộng lớn, mỗi một nơi bước chân tác giả đi qua, ông đều dành những tình cảm mến thương đặc trưng, trở thành kỷ niệm khắc sâu trong lòng.
+ Những kỷ niệm nhỏ như sự “mỏi” sau chặng hành quân, ngọn hoa chúc bập bùng trong đêm tối đều chứng minh nỗi nhớ lớn lao của tác giả.
– Bốn câu thơ tiếp “Dốc…xa khơi”:
+ Gợi sự hiểm trở của núi rừng Tây Bắc, sự vất vả và những nỗ lực kiên cường của người lính chiến lúc hành quân.
+ “Súng ngửi trời” là hình ảnh nhân hóa thú vị, trình diễn tâm hồn lãng mạn, hồn nhiên và hí hước của người lính chiến trong gian truân.
+ “Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi” là vẻ đẹp của sự sống, sự thi vị lãng mạn giữa núi rừng hoang vu, gợi sự bình yên, chốn ngừng chân cho người lính.
– Hai câu thơ “Anh bạn…quên đời”:
+ Sự hy sinh cao cả của người lính chiến, tư thế hiên ngang, oai hùng sẵn sàng xả thân vì Tổ quốc.
+ Niềm xót xa cùng với sự cảm phục ý thức hy sinh của Quang Dũng dành cho đồng chí.
– Bốn cấu kết đoạn: “Chiều chiều…nếp xôi”
+ Vẻ oai linh, hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc với kết cấu thơ tân kỳ, dùng động từ mạnh, thêm vào đó là sự nguy hiểm rình rập nơi rừng thiêng nước độc của mãnh thú.
+ Sự bừng tỉnh khỏi kỷ niệm của tác giả, trở lại hiện thực với nỗi nhớ tha thiết, nồng nàn, nhớ tình quân dân ấm nồng với nắm xôi, lửa hương những ngày còn đấu tranh.
Kết bài:
– Nói chung lại trị giá nội dung và nghệ thuật của đoạn thơ.
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – cụ thểI. Mở bài:
Giới thiệu chung về tác giả Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến.
Dẫn dắt giới thiệu khổ thơ thứ nhất.
“Tây Tiến” là bài thơ của người lính nói về người lính – anh Vệ quốc quân thời chín năm kháng chiến chống Pháp gian truân, hào hùng. Những kỉ niệm thời cầm súng đấu tranh, những tình cảm dành cho mảnh đất, cho đồng chí cùng dầm mưa dãi nắng biết bao tháng ngày được Quang Dũng gửi qua nỗi nhớ da diết nhưng mênh mang, sôi trào. Khổ thơ trước tiên của tác phẩm được nhiều người đọc đặc trưng ấn tượng lúc tìm hiểu và cảm nhận.
II. Thân bài:
1. Giới thiệu nói chung tác giả, tác phẩm:
a. Tác giả:
Quang Dũng là một thi sĩ của miền xứ Đoài mây trắng, nay thuộc Hà Tây, Hà Nội.
Tác giả là một thi sĩ có tài vì “trong thơ có nhạc, có họa”.
Là một hồn thơ trung hậu, thiết tha với non sông, con người quê hương dân tộc; một cái tôi hào hoa, thanh lịch, giàu chất lãng mạn xong lại rất mực hồn nhiên, chất phác.
b. Tác phẩm:
Xuất xứ: tập “Mây đầu ô” (1986).
Hoàn cảnh sáng tác: năm 1948, Quang Dũng phải dời đơn vị mình chuyển sang đơn vị khác tại Phù Lưu Chanh.
Bài thơ được viết trong nỗi nhớ, là kỉ niệm của thi sĩ về những tháng ngày sống cùng đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến.
Cảm hứng chủ đạo của tác phẩm: một nỗi nhớ mênh mang, da diết về những kỉ niệm đẹp trên chiến trường, với đồng chí, với đoàn quân Tây Tiến hào hùng, hào hoa, qua những tháng ngày gian lao nhưng đáng nhớ.
2. Phân tích khổ thơ 1:
Ngay hai câu thơ đầu của tác phẩm, Quang Dũng đã gợi ra một nỗi nhớ da diết, thương yêu dành cho sông Mã, cho miền Tây, cho núi rừng một thời thân thuộc:
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi
Tiếng gọi “Tây Tiến ơi” nghe sao thân quen, tha thiết nhưng quặn lòng tới vậy! Từ “ơi” bắt vần với từ láy “chơi vơi” đã giúp tác giả tạo ra âm hưởng sâu lắng, thầm trình diễn nỗi bổi hổi nhớ mong đang ngập tràn trong tâm hồn, trái tim người lính xưa. Điệp từ “nhớ” trong câu thơ thứ hai như thu trọn lại để biểu lộ tâm trạng, xúc cảm rõ nét nhất của người lính Tây Tiến lúc nghĩ về sông Mã, miền rừng núi một thời gắn bó và cả đoàn quân với biết bao kỉ niệm. Tới với hai câu thơ tiếp theo, thi sĩ nhắc tới một loạt các địa danh, bản làng như để nhắc nhớ tới nhiều kỉ niệm:
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi
Đó là kỉ niệm về những cuộc hành quân gian nan, thử thách qua các bản, các mường xa xôi, hoang dại, thử thách ý chí, ý thức người lính Tây Tiến.
Những câu thơ tiếp theo đã phác họa ra trước mắt người đọc quang cảnh một bức tranh núi rừng hùng vĩ, hoang vu và hình ảnh người lính hào hùng, mạnh mẽ:
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Hẻo lánh cồn mây súng ngửi trời
Nghìn thước lên cao nghìn thước xuống
Nhà người nào Pha Luông mưa sa khơi
Điệp từ “dốc” trong câu thơ đã gợi ra rõ nét nhất sự hùng vĩ của tự nhiên. Các thanh trắc trong đoạn thơ đồng hành những từ láy “khúc khuỷu”, “thăm thẳm” nhưng Quang Dũng tinh tế lựa chọn đã gợi ra sự mấp mô, gian truân người lính Tây Tiến phải vượt qua trên đường hành quân.
Một từ “hẻo lánh” được thi sĩ đưa lên đặt đầu câu thơ đã tái tạo chân thực một quang cảnh đầy xa xôi, hẻo lánh, quạnh hiu của tự nhiên núi rừng nơi đây.
Cụm từ “súng ngửi trời”, một cách đầy tinh tế, đã giúp thi sĩ trình diễn được ý thức sáng sủa của người lính, dẫu có bao gian lao, thử thách, họ vẫn hiên ngang, chủ động, sẵn sàng vượt qua và giữ mãi ý thức sáng sủa, yêu đời.
Điệp từ “nghìn thước” liên kết cùng phép đối lập “lên – xuống”, “cao – thấp” đã góp phần tạo điều kiện cho bài thơ của Quang Dũng giàu chất họa hơn, người đọc thơ nhờ vậy “ko chỉ ngậm nhạc nhưng còn thưởng tranh”.
Câu thơ “Nhà người nào Pha Luông mưa sa khơi” mang nhiều thanh bằng đã tạo nên sự mềm mại cho câu thơ, đồng thời gợi ra một tâm trạng bâng khuâng, tha thiết, nhẹ nhõm và một tâm hồn rất đỗi thanh thản, thư thả. Nếu như mưa trong thơ xưa thường gợi ra cái lạnh và lòng buồn thì ở thơ Quang Dũng, mưa ko lạnh lẽo thê lương nhưng êm đềm, thơ mộng và bình yên tới lạ.
Trên nền cảnh tự nhiên núi rừng hùng vĩ đấy, hình ảnh người lính Tây Tiến hiện lên thật đẹp với sự hi sinh bi tráng, cao cả:
Anh bạn dãi dầu ko bước nữa
Gục lên súng mũ quên mất đời
Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người
Cách nói “Anh bạn dãi dầu ko bước nữa/ Gục lên súng mũ quên mất đời” là một cách nói giảm nói tránh làm giảm đi nhiều sự đau thương, mất mát – một sự thực buồn nhưng bất kì một người lính nào cũng có thể phải đương đầu trên đường hành quân gian truân.
Hai câu thơ cuối: “Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói/ Mai Châu mùa em thơm nếp xôi” gợi liên tưởng về Mai Châu với hình ảnh khói cơm nếp, hình ảnh những con người Tây Bắc chất phác, hiền từ – những tấm lòng thơm thảo chở che, san sẻ khó khăn với người lính.
III. Kết bài:
Khẳng định lại trị giá nội dung, nghệ thuật của đoạn thơ:
Trong khổ thơ đầu bài thơ “Tây Tiến” của thi sĩ Quang Dũng, thủ pháp thổi phồng, tương phản hay những từ láy gợi hình, gợi cảm đã được tác giả sử dụng một cách khôn khéo và tinh tế. Sau tất cả, quang cảnh tự nhiên miền Tây hùng vĩ và hình ảnh người lính hào hùng đã được khắc họa một cách đậm nét, để lại nhiều ấn tượng trong lòng người đọc.
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – ngắn gọn
Đoạn 1 bao gồm 14 câu thơ, từ:
“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi…
….
Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi”
Phân tích khổ 1 Tây Tiến
Trong 8 câu thơ đầu, từ nỗi nhớ chơi vơi về dòng sông Mã, tác giả đã làm sống dậy một thời kháng chiến gian truân, hào hùng.
+ Về từ ngữ:
– Điệp từ “nhớ” đã ược lặp lại 2 lần với tiếng gọi đáo “ơi” rất thân yêu để nhấn mạnh và tăng chiều sâu của xúc cảm.
– “chơi vơi”: ý chỉ sự trơ trọi giữa khoảng ko vô định; trình diễn nỗi nhớ da diết, triền miên và có phần lửng lơ lúc tác giả sử dụng cụm từ “nhớ chơi vơi”.
– Cách gieo vần “ơi” trình diễn sức lan tỏa của nỗi nhớ.
Tác giả đã khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm.
+ Về hình ảnh:
– Sông Mã: Con sông theo suốt bước đường hành quân của người lính.
– Rừng núi: Tự nhiên gắn bó và luôn đồng hành cùng với người lính.
Qua đây, tác giả muốn trình diễn nỗi nhớ mênh mông, tha thiết tạo nên âm hưởng của bài thơ, tạo nên chất riêng của bài thơ.
– Các địa danh đã được sử dụng: Sài Khao, Mường Lát; trục đường hành quân được mô tả bằng những từ ngữ “khúc khuỷu”, “thăm thẳm”, “hẻo lánh” trình diễn sự gian truân, nguy hiểm trên đường hành quân.
Sự hi sinh bi tráng được trình diễn trong 4 câu thơ tiếp theo qua các từ ngữ: anh bạn; ko bước nữa; quên mất đời và sử dụng nghệ thuật nói giảm nói tránh để cắt bớt sự đau thương. Ngoài ra khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm qua các từ ngữ: thời kì (chiều chiều, đêm đêm); ko gian (thác gầm thét, cọp trên người).
Hai câu cuối trình diễn hình ảnh khói cơn nếp Mai Châu ùa về trong tâm trí làm cho nỗi nhớ càng đong đầy hơn với những con người Tây Bắc hồn hậu, những tấm lòng thơm thảo.
Nghệ thuật đoạn 1 Tây Tiến
Trong khổ thơ 1, thi sĩ Quang Dũng đã sử dụng nghệ thuật tương phản và thổi phồng, cách dử dụng từ láy gợi hình, gợi cảm để khắc họa một bức tranh giàu màu sắc, đường nét.
Bằng văn pháp hiện thực liên kết với cảm hứng lãng mạn; chất họa liên kết với chất nhạc đoạn thơ đã dựng lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng.
Tái tạo lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng.
+ Nghệ thuật hài thanh: Tác giả sử dụng câu thơ nhiều thanh trắc tạo nên sự trắc trở.
+ Thơ mộng, trữ tình: với các từ ngữ lạ mắt, ấn tượng: “hoa về” chứ ko phải “hoa nở”; “đêm hơi” chứ ko phải “đêm sương”. Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
Ra đời từ những năm đầu kháng chiến chống Pháp, cùng một đề tài người lính với Nhớ của Nguyên Hồng, Đồng chí của Chính Hữu, nhưng Tây Tiến của Quang Dũng vẫn có một gương mặt riêng thật khó quên, mang đậm hào khí lãng mạn của một thời, gắn với một thời đoạn lịch sử đấu tranh quả cảm của dân tộc.
Tây Tiến ko có một thông minh gì khác thường, đột xuất nhưng vẫn là sự tiếp tục của dòng thơ lãng mạn nhưng đã được tác giả thổi vào một hồn thơ rất mới và rất trẻ khác hẳn với những tiếng thơ bi quan, não nùng trước đó. Tây Tiến nhắc nhở một thời kì truân và oanh liệt của lịch sử non sông nhưng được trình diễn theo cách riêng rực rỡ qua ngòi bút Quang Dũng với tâm trạng cụ thể: nỗi nhớ đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến. Chính niềm thương nhớ máu thịt và niềm tự hào chân tình của Quang Dũng về những người đồng chí của ông là âm hưởng chủ đạo của bài thơ, làm cho người đọc cảm động sâu xa.
Bài thơ mở đầu bằng nỗi nhớ da diết, trải rộng cả ko gian và thời kì mênh mông.
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi.
Tác giả nhớ về những ngày ở Tây Tiến, nhớ những người đồng chí và nỗi nhớ đấy đã thốt lên thành lời gọi. Văn học ta có nhiều câu thơ diễn tả nỗi nhớ…nhưng “nhớ chơi vơi” thì có nhẽ Quang Dũng là người trước tiên mạnh dạn sử dụng. Nỗi nhớ đấy gợi xa về cả ko gian, thời kì và tầm cao nữa, nỗi nhớ như có dáng hình bềnh bồng, bềnh bồng. Quang Dũng viết bài thơ này lúc mới xa đoàn quân Tây Tiến, xa nhưng ko hứa hứa ước, ko biết ngày gặp lại. Cảm giác về thời kì trải dài tạo nên nỗi “nhớ chơi vơi”, bâng khuâng khó tả.
Rồi cứ thế, nỗi nhớ đồng chí tấy lan tỏa, thấm đượm nồng nàn trên từng câu thơ, khổ thơ. Có nhẽ nói bài thơ được xây dựng trên cảm hứng thương nhớ triền miên với bao kỷ niệm chồng chất, ồ ạt xô tới:
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi.
Mường Lát hoa về trong đêm hơi.
Sài Khao, Mường Lát, những địa danh rất Tây Bắc cũng góp phần gợi nỗi nhớ chơi vơi. Hình ảnh Tây Bắc được hiện lên trong câu thơ thật mịt mù và cái mỏi mệt của đoàn quân như lẫn vào sương. Kế bên cái gian truân lại có một cái rất thơ, dường như huyền thoại:
Mường Lát hoa về trong đêm hơi.
Câu thơ rất lạ mắt, hoa về chứ ko phải hoa nở, đêm hơi chứ ko phải là đêm sương. Hoa xuất hiện mờ mờ trong sương, trong màn sương vẫn cảm thấy hoa. Câu thơ đẹp, huyền ảo, lung linh quá! Đọc tới đây, cái “mỏi” của đoàn quân dường như đã tan biến hết. Quang Dũng thật tài tình lúc viết một câu thơ hồ hết là thanh bằng nhẹ nhõm, lâng lâng, chơi vơi như sương, như hoa, như hồn người, khác với:
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Hẻo lánh cồn mây súng ngửi trời.
Những câu thơ giàu chất tạo hình như vẽ lại được cả chặng đường hành quân đầy gian truân, khó khăn. Tác giả ko viết súng chạm trời nhưng là “súng ngửi trời” rất sinh động, tinh nghịch, thông minh, hóm hỉnh.
Nghìn thước lên cao nghìn thước xuống
Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi
Câu thơ ngắt nhịp ở giữa gợi hình ảnh dốc rất cao, rất dài nhưng ngay sau đó lại là một câu thơ toàn vần bằng. Xuân Diệu trước đây cũng chỉ viết được hai câu toàn vần bằng nhưng ông rất tâm đắc:
Sương nương theo trăng ngừng lưng trời
Tương tư nâng lòng lên chơi vơi.
Còn Quang Dũng trong Tây Tiến đã có khá nhiều câu thơ hồ hết là vần bằng, chất tài hoa của ông bộc lộ ở đó. Tây Tiến đặc tả cận cảnh. Con người và cảnh vật rừng núi miền Tây Tổ quốc được tác giả trình diễn ở khoảng cách xa xa, hư ảo với kích thước có phần phóng đại khác thường. Trong khổ thơ thứ nhất này từng mảng hình khối, đường nét, màu sắc chuyển đổi rất nhanh, bất thần trong một quang cảnh núi rừng rộng lớn, hùng vĩ như một bức tranh hoành tráng. Câu thơ “Mường Lát hoa về trong đêm hơi” ko thể nói rõ nhưng chỉ cảm nhận bằng trực quan. Nếu “thơ là nơi biểu thị đầy đủ nhất, thâm thúy nhất ma lực kỳ ảo của tiếng nói” thì câu thơ này cũng đúng tương tự.
Tự nhiên trong Tây Tiến cũng như trong thơ Quang Dũng bao giờ cũng là một nhân vật quan trọng, tràn đầy sinh lực và thấm đượm tình người. Hồn thơ tinh tế của tác giả bắt rất nhạy từ một làn sương chiều mỏng, từ một dáng hoa lau núi phơ phất đơn sơ đột nhiên, rồi ông thổi hồn mình vào đó và để lại mãi trong ta một nỗi niềm bâng khuâng thương yêu và một áng thơ đẹp.
Quang cảnh tự nhiên hiện lên ở Tây Tiến thật hoang vu, kỳ vĩ. Trên cái nền tự nhiên dữ dội có hình ảnh đoàn quân Tây Tiến thật nhỏ nhỏ nhưng chính sự đối lập tương phản đó càng làm tăng khí phách người hùng, quân thù cũng như gian truân ko gì khuất phục nổi.
Trên đường hành quân đã có những người lính hy sinh. Tác giả ko ngần ngại nói tới cái chết:
Anh bạn dãi dầu ko bước nữa
Gục lên súng mũ quên mất đời.
Quang Dũng là một thi sĩ xuất thân tiểu tư sản nên ông mô tả cái chết cũng rất lãng mạn. Hình ảnh “Gục lên súng mũ quên mất đời” vừa gợi thương nhưng cũng rất thản nhiên. Những chiến sĩ Tây Tiến là những thanh niên Hà Nội chưa quen chuyện gươm súng gian truân và họ đã ngã xuống sau những dãi dầu sương gió. Hình như tác giả ko muốn người đọc chìm sâu trong cảm giác xót thương nên ngay sau đó là hình ảnh hào hùng của tự nhiên:
Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người.
Biết bao nhiêu điều dọa nạt sinh mạng người lính. Câu thơ nói về những nguy hiểm đấy với giọng điệu ngang tàng, khinh thường, xóa đi sự bi quan của xúc cảm ở câu trên. “Cọp trêu người” – có một cái gì đó rất tinh nghịch, rất lính.
Và đằng sau những trắc trở đấy lại là cảnh yên bình, yên ấm:
Ôi nhớ Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi.
Câu thơ gợi cảm giác nồng nàn, no nê, đầy đủ những kỷ niệm đơn sơ, nhỏ nhỏ trong cuộc sống đời lính thường nhật cũng hóa thành thân thiết, ấm lòng. Hương thơm đấy ko chỉ là hương “nếp xôi” nhưng còn là hương từ đôi bàn tay em – cô gái Mai Châu.
Quang Dũng nhớ về người lính Tây Tiến gian truân, hy sinh nhưng ko bi quan, nhưng vẫn hùng, vẫn thơ. Tác giả sử dụng những từ ngữ, hình ảnh, âm thanh mới mẻ, gợi cảm và có chút lãng mạn.
Bốn mươi ba năm đã trôi qua, kể từ ngày Tây Tiến ra đời. Vượt qua sức cản phá của thời kì, Tây Tiến vẫn còn sức quyến rũ chúng ta hôm nay, gợi nhớ về “những năm tháng ko quên” trong lịch sử dân tộc. Có thể nói Tây Tiến là “một tượng đài bất tử” về người lính vô danh nhưng Quang Dũng đã dựng lên bằng cả tâm hồn mình để tưởng vọng một thế hệ thanh niên đã tích cực, quả cảm ra đi nhưng nhiều người trong số họ ko về nữa. Tây Tiến in đậm một phong cách thơ Quang Dũng, tài hoa, lạ mắt
Tương tự, Trường THCS Tiến Hoá đã vừa cung ứng những dàn ý cơ bản cũng như một số bài văn mẫu hay Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng để các em tham khảo và có thể tự viết được một bài văn mẫu hoàn chỉnh. Chúc các em học tốt môn Ngữ Văn !
Đăng bởi: Trường THCS Tiến Hoá
Phân mục: Lớp 12, Ngữ Văn 12Bạn thấy bài viết Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng (hay nhất) có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng (hay nhất) bên dưới để Trường THCS Tiến Hoá có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website của Trường Trường THCS Tiến HoáPhân mục: Giáo dục
#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhấtXem thêm: Công thức tính công suất
#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhất
[rule_2_plain]
#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhất
[rule_2_plain]
#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhất
[rule_3_plain]
#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhất
Bạn đang xem: Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng (hay nhất) tại thcstienhoa.edu.vnTây Tiến là bài thơ rực rỡ của Quang Dũng. Đây cũng là bài thơ tiêu biểu trình diễn rõ sự tinh tế trong hồn thơ và tài hoa trong ngòi bút nghệ thuật của thi sĩ. Dưới đây là dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ “Tây Tiến” ngắn gọn, hay nhấtDàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – hay nhất Mở bài:– Giới thiệu tác giả Quang Dũng– Giới thiệu bài thơ Tây Tiến Thân bài:
– Hai dòng thơ đầu: Nỗi nhớ bao trùm, mạch cảm hứng chủ đạo của bài thơ+ “Sông Mã”, “Tây Tiến” đều như trở thành những người thân yêu ruột thịt nhưng Quang Dũng dành trọn tình cảm thương nhớ.+ “Nhớ chơi vơi” là nỗi nhớ lạ lùng của những người lính từ phố thị.=> Núi rừng Tây Bắc đã khắc vào tâm hồn của họ những kỷ niệm ko bao giờ quên, đồng thời cũng là nỗi trống vắng lạc lõng trong lòng tác giả.– Hai câu thơ tiếp:+ “Sài Khao”, “Mường Lát” là những địa danh gợi nhắc về địa bàn hoạt động của binh đoàn Tây Tiến, mở rộng sang các ko gian khác trong bài thơ.+ Nỗi nhớ ở đây dường như dàn trải khắp vùng ko gian rộng lớn, mỗi một nơi bước chân tác giả đi qua, ông đều dành những tình cảm mến thương đặc trưng, trở thành kỷ niệm khắc sâu trong lòng.+ Những kỷ niệm nhỏ như sự “mỏi” sau chặng hành quân, ngọn hoa chúc bập bùng trong đêm tối đều chứng minh nỗi nhớ lớn lao của tác giả.– Bốn câu thơ tiếp “Dốc…xa khơi”:+ Gợi sự hiểm trở của núi rừng Tây Bắc, sự vất vả và những nỗ lực kiên cường của người lính chiến lúc hành quân.+ “Súng ngửi trời” là hình ảnh nhân hóa thú vị, trình diễn tâm hồn lãng mạn, hồn nhiên và hí hước của người lính chiến trong gian truân.+ “Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi” là vẻ đẹp của sự sống, sự thi vị lãng mạn giữa núi rừng hoang vu, gợi sự bình yên, chốn ngừng chân cho người lính.– Hai câu thơ “Anh bạn…quên đời”:+ Sự hy sinh cao cả của người lính chiến, tư thế hiên ngang, oai hùng sẵn sàng xả thân vì Tổ quốc.+ Niềm xót xa cùng với sự cảm phục ý thức hy sinh của Quang Dũng dành cho đồng chí.– Bốn cấu kết đoạn: “Chiều chiều…nếp xôi”+ Vẻ oai linh, hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc với kết cấu thơ tân kỳ, dùng động từ mạnh, thêm vào đó là sự nguy hiểm rình rập nơi rừng thiêng nước độc của mãnh thú.+ Sự bừng tỉnh khỏi kỷ niệm của tác giả, trở lại hiện thực với nỗi nhớ tha thiết, nồng nàn, nhớ tình quân dân ấm nồng với nắm xôi, lửa hương những ngày còn đấu tranh.Kết bài:– Nói chung lại trị giá nội dung và nghệ thuật của đoạn thơ.Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – cụ thểI. Mở bài: Giới thiệu chung về tác giả Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến. Dẫn dắt giới thiệu khổ thơ thứ nhất. “Tây Tiến” là bài thơ của người lính nói về người lính – anh Vệ quốc quân thời chín năm kháng chiến chống Pháp gian truân, hào hùng. Những kỉ niệm thời cầm súng đấu tranh, những tình cảm dành cho mảnh đất, cho đồng chí cùng dầm mưa dãi nắng biết bao tháng ngày được Quang Dũng gửi qua nỗi nhớ da diết nhưng mênh mang, sôi trào. Khổ thơ trước tiên của tác phẩm được nhiều người đọc đặc trưng ấn tượng lúc tìm hiểu và cảm nhận.II. Thân bài:1. Giới thiệu nói chung tác giả, tác phẩm:a. Tác giả: Quang Dũng là một thi sĩ của miền xứ Đoài mây trắng, nay thuộc Hà Tây, Hà Nội. Tác giả là một thi sĩ có tài vì “trong thơ có nhạc, có họa”. Là một hồn thơ trung hậu, thiết tha với non sông, con người quê hương dân tộc; một cái tôi hào hoa, thanh lịch, giàu chất lãng mạn xong lại rất mực hồn nhiên, chất phác.b. Tác phẩm: Xuất xứ: tập “Mây đầu ô” (1986). Hoàn cảnh sáng tác: năm 1948, Quang Dũng phải dời đơn vị mình chuyển sang đơn vị khác tại Phù Lưu Chanh. Bài thơ được viết trong nỗi nhớ, là kỉ niệm của thi sĩ về những tháng ngày sống cùng đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến. Cảm hứng chủ đạo của tác phẩm: một nỗi nhớ mênh mang, da diết về những kỉ niệm đẹp trên chiến trường, với đồng chí, với đoàn quân Tây Tiến hào hùng, hào hoa, qua những tháng ngày gian lao nhưng đáng nhớ.2. Phân tích khổ thơ 1: Ngay hai câu thơ đầu của tác phẩm, Quang Dũng đã gợi ra một nỗi nhớ da diết, thương yêu dành cho sông Mã, cho miền Tây, cho núi rừng một thời thân thuộc:Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơiNhớ về rừng núi nhớ chơi vơi Tiếng gọi “Tây Tiến ơi” nghe sao thân quen, tha thiết nhưng quặn lòng tới vậy! Từ “ơi” bắt vần với từ láy “chơi vơi” đã giúp tác giả tạo ra âm hưởng sâu lắng, thầm trình diễn nỗi bổi hổi nhớ mong đang ngập tràn trong tâm hồn, trái tim người lính xưa. Điệp từ “nhớ” trong câu thơ thứ hai như thu trọn lại để biểu lộ tâm trạng, xúc cảm rõ nét nhất của người lính Tây Tiến lúc nghĩ về sông Mã, miền rừng núi một thời gắn bó và cả đoàn quân với biết bao kỉ niệm. Tới với hai câu thơ tiếp theo, thi sĩ nhắc tới một loạt các địa danh, bản làng như để nhắc nhớ tới nhiều kỉ niệm:Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏiMường Lát hoa về trong đêm hơi Đó là kỉ niệm về những cuộc hành quân gian nan, thử thách qua các bản, các mường xa xôi, hoang dại, thử thách ý chí, ý thức người lính Tây Tiến. Những câu thơ tiếp theo đã phác họa ra trước mắt người đọc quang cảnh một bức tranh núi rừng hùng vĩ, hoang vu và hình ảnh người lính hào hùng, mạnh mẽ:Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳmHẻo lánh cồn mây súng ngửi trờiNghìn thước lên cao nghìn thước xuốngNhà người nào Pha Luông mưa sa khơi Điệp từ “dốc” trong câu thơ đã gợi ra rõ nét nhất sự hùng vĩ của tự nhiên. Các thanh trắc trong đoạn thơ đồng hành những từ láy “khúc khuỷu”, “thăm thẳm” nhưng Quang Dũng tinh tế lựa chọn đã gợi ra sự mấp mô, gian truân người lính Tây Tiến phải vượt qua trên đường hành quân. Một từ “hẻo lánh” được thi sĩ đưa lên đặt đầu câu thơ đã tái tạo chân thực một quang cảnh đầy xa xôi, hẻo lánh, quạnh hiu của tự nhiên núi rừng nơi đây. Cụm từ “súng ngửi trời”, một cách đầy tinh tế, đã giúp thi sĩ trình diễn được ý thức sáng sủa của người lính, dẫu có bao gian lao, thử thách, họ vẫn hiên ngang, chủ động, sẵn sàng vượt qua và giữ mãi ý thức sáng sủa, yêu đời. Điệp từ “nghìn thước” liên kết cùng phép đối lập “lên – xuống”, “cao – thấp” đã góp phần tạo điều kiện cho bài thơ của Quang Dũng giàu chất họa hơn, người đọc thơ nhờ vậy “ko chỉ ngậm nhạc nhưng còn thưởng tranh”. Câu thơ “Nhà người nào Pha Luông mưa sa khơi” mang nhiều thanh bằng đã tạo nên sự mềm mại cho câu thơ, đồng thời gợi ra một tâm trạng bâng khuâng, tha thiết, nhẹ nhõm và một tâm hồn rất đỗi thanh thản, thư thả. Nếu như mưa trong thơ xưa thường gợi ra cái lạnh và lòng buồn thì ở thơ Quang Dũng, mưa ko lạnh lẽo thê lương nhưng êm đềm, thơ mộng và bình yên tới lạ. Trên nền cảnh tự nhiên núi rừng hùng vĩ đấy, hình ảnh người lính Tây Tiến hiện lên thật đẹp với sự hi sinh bi tráng, cao cả:Anh bạn dãi dầu ko bước nữaGục lên súng mũ quên mất đờiChiều chiều oai linh thác gầm thétĐêm đêm Mường Hịch cọp trêu người Cách nói “Anh bạn dãi dầu ko bước nữa/ Gục lên súng mũ quên mất đời” là một cách nói giảm nói tránh làm giảm đi nhiều sự đau thương, mất mát – một sự thực buồn nhưng bất kì một người lính nào cũng có thể phải đương đầu trên đường hành quân gian truân. Hai câu thơ cuối: “Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói/ Mai Châu mùa em thơm nếp xôi” gợi liên tưởng về Mai Châu với hình ảnh khói cơm nếp, hình ảnh những con người Tây Bắc chất phác, hiền từ – những tấm lòng thơm thảo chở che, san sẻ khó khăn với người lính.III. Kết bài: Khẳng định lại trị giá nội dung, nghệ thuật của đoạn thơ: Trong khổ thơ đầu bài thơ “Tây Tiến” của thi sĩ Quang Dũng, thủ pháp thổi phồng, tương phản hay những từ láy gợi hình, gợi cảm đã được tác giả sử dụng một cách khôn khéo và tinh tế. Sau tất cả, quang cảnh tự nhiên miền Tây hùng vĩ và hình ảnh người lính hào hùng đã được khắc họa một cách đậm nét, để lại nhiều ấn tượng trong lòng người đọc.Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – ngắn gọnĐoạn 1 bao gồm 14 câu thơ, từ:“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơiNhớ về rừng núi nhớ chơi vơi…….Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khóiMai Châu mùa em thơm nếp xôi”Phân tích khổ 1 Tây Tiến Trong 8 câu thơ đầu, từ nỗi nhớ chơi vơi về dòng sông Mã, tác giả đã làm sống dậy một thời kháng chiến gian truân, hào hùng.+ Về từ ngữ:– Điệp từ “nhớ” đã ược lặp lại 2 lần với tiếng gọi đáo “ơi” rất thân yêu để nhấn mạnh và tăng chiều sâu của xúc cảm.– “chơi vơi”: ý chỉ sự trơ trọi giữa khoảng ko vô định; trình diễn nỗi nhớ da diết, triền miên và có phần lửng lơ lúc tác giả sử dụng cụm từ “nhớ chơi vơi”.– Cách gieo vần “ơi” trình diễn sức lan tỏa của nỗi nhớ.Tác giả đã khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm.+ Về hình ảnh:– Sông Mã: Con sông theo suốt bước đường hành quân của người lính.– Rừng núi: Tự nhiên gắn bó và luôn đồng hành cùng với người lính. Qua đây, tác giả muốn trình diễn nỗi nhớ mênh mông, tha thiết tạo nên âm hưởng của bài thơ, tạo nên chất riêng của bài thơ.– Các địa danh đã được sử dụng: Sài Khao, Mường Lát; trục đường hành quân được mô tả bằng những từ ngữ “khúc khuỷu”, “thăm thẳm”, “hẻo lánh” trình diễn sự gian truân, nguy hiểm trên đường hành quân. Sự hi sinh bi tráng được trình diễn trong 4 câu thơ tiếp theo qua các từ ngữ: anh bạn; ko bước nữa; quên mất đời và sử dụng nghệ thuật nói giảm nói tránh để cắt bớt sự đau thương. Ngoài ra khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm qua các từ ngữ: thời kì (chiều chiều, đêm đêm); ko gian (thác gầm thét, cọp trên người). Hai câu cuối trình diễn hình ảnh khói cơn nếp Mai Châu ùa về trong tâm trí làm cho nỗi nhớ càng đong đầy hơn với những con người Tây Bắc hồn hậu, những tấm lòng thơm thảo.Nghệ thuật đoạn 1 Tây Tiến Trong khổ thơ 1, thi sĩ Quang Dũng đã sử dụng nghệ thuật tương phản và thổi phồng, cách dử dụng từ láy gợi hình, gợi cảm để khắc họa một bức tranh giàu màu sắc, đường nét. Bằng văn pháp hiện thực liên kết với cảm hứng lãng mạn; chất họa liên kết với chất nhạc đoạn thơ đã dựng lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng. Tái tạo lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng.+ Nghệ thuật hài thanh: Tác giả sử dụng câu thơ nhiều thanh trắc tạo nên sự trắc trở.+ Thơ mộng, trữ tình: với các từ ngữ lạ mắt, ấn tượng: “hoa về” chứ ko phải “hoa nở”; “đêm hơi” chứ ko phải “đêm sương”.
Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng Ra đời từ những năm đầu kháng chiến chống Pháp, cùng một đề tài người lính với Nhớ của Nguyên Hồng, Đồng chí của Chính Hữu, nhưng Tây Tiến của Quang Dũng vẫn có một gương mặt riêng thật khó quên, mang đậm hào khí lãng mạn của một thời, gắn với một thời đoạn lịch sử đấu tranh quả cảm của dân tộc. Tây Tiến ko có một thông minh gì khác thường, đột xuất nhưng vẫn là sự tiếp tục của dòng thơ lãng mạn nhưng đã được tác giả thổi vào một hồn thơ rất mới và rất trẻ khác hẳn với những tiếng thơ bi quan, não nùng trước đó. Tây Tiến nhắc nhở một thời kì truân và oanh liệt của lịch sử non sông nhưng được trình diễn theo cách riêng rực rỡ qua ngòi bút Quang Dũng với tâm trạng cụ thể: nỗi nhớ đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến. Chính niềm thương nhớ máu thịt và niềm tự hào chân tình của Quang Dũng về những người đồng chí của ông là âm hưởng chủ đạo của bài thơ, làm cho người đọc cảm động sâu xa. Bài thơ mở đầu bằng nỗi nhớ da diết, trải rộng cả ko gian và thời kì mênh mông.Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi. Tác giả nhớ về những ngày ở Tây Tiến, nhớ những người đồng chí và nỗi nhớ đấy đã thốt lên thành lời gọi. Văn học ta có nhiều câu thơ diễn tả nỗi nhớ…nhưng “nhớ chơi vơi” thì có nhẽ Quang Dũng là người trước tiên mạnh dạn sử dụng. Nỗi nhớ đấy gợi xa về cả ko gian, thời kì và tầm cao nữa, nỗi nhớ như có dáng hình bềnh bồng, bềnh bồng. Quang Dũng viết bài thơ này lúc mới xa đoàn quân Tây Tiến, xa nhưng ko hứa hứa ước, ko biết ngày gặp lại. Cảm giác về thời kì trải dài tạo nên nỗi “nhớ chơi vơi”, bâng khuâng khó tả. Rồi cứ thế, nỗi nhớ đồng chí tấy lan tỏa, thấm đượm nồng nàn trên từng câu thơ, khổ thơ. Có nhẽ nói bài thơ được xây dựng trên cảm hứng thương nhớ triền miên với bao kỷ niệm chồng chất, ồ ạt xô tới:Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi.Mường Lát hoa về trong đêm hơi. Sài Khao, Mường Lát, những địa danh rất Tây Bắc cũng góp phần gợi nỗi nhớ chơi vơi. Hình ảnh Tây Bắc được hiện lên trong câu thơ thật mịt mù và cái mỏi mệt của đoàn quân như lẫn vào sương. Kế bên cái gian truân lại có một cái rất thơ, dường như huyền thoại:Mường Lát hoa về trong đêm hơi. Câu thơ rất lạ mắt, hoa về chứ ko phải hoa nở, đêm hơi chứ ko phải là đêm sương. Hoa xuất hiện mờ mờ trong sương, trong màn sương vẫn cảm thấy hoa. Câu thơ đẹp, huyền ảo, lung linh quá! Đọc tới đây, cái “mỏi” của đoàn quân dường như đã tan biến hết. Quang Dũng thật tài tình lúc viết một câu thơ hồ hết là thanh bằng nhẹ nhõm, lâng lâng, chơi vơi như sương, như hoa, như hồn người, khác với:Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳmHẻo lánh cồn mây súng ngửi trời. Những câu thơ giàu chất tạo hình như vẽ lại được cả chặng đường hành quân đầy gian truân, khó khăn. Tác giả ko viết súng chạm trời nhưng là “súng ngửi trời” rất sinh động, tinh nghịch, thông minh, hóm hỉnh.Nghìn thước lên cao nghìn thước xuốngNhà người nào Pha Luông mưa xa khơi Câu thơ ngắt nhịp ở giữa gợi hình ảnh dốc rất cao, rất dài nhưng ngay sau đó lại là một câu thơ toàn vần bằng. Xuân Diệu trước đây cũng chỉ viết được hai câu toàn vần bằng nhưng ông rất tâm đắc:Sương nương theo trăng ngừng lưng trờiTương tư nâng lòng lên chơi vơi. Còn Quang Dũng trong Tây Tiến đã có khá nhiều câu thơ hồ hết là vần bằng, chất tài hoa của ông bộc lộ ở đó. Tây Tiến đặc tả cận cảnh. Con người và cảnh vật rừng núi miền Tây Tổ quốc được tác giả trình diễn ở khoảng cách xa xa, hư ảo với kích thước có phần phóng đại khác thường. Trong khổ thơ thứ nhất này từng mảng hình khối, đường nét, màu sắc chuyển đổi rất nhanh, bất thần trong một quang cảnh núi rừng rộng lớn, hùng vĩ như một bức tranh hoành tráng. Câu thơ “Mường Lát hoa về trong đêm hơi” ko thể nói rõ nhưng chỉ cảm nhận bằng trực quan. Nếu “thơ là nơi biểu thị đầy đủ nhất, thâm thúy nhất ma lực kỳ ảo của tiếng nói” thì câu thơ này cũng đúng tương tự. Tự nhiên trong Tây Tiến cũng như trong thơ Quang Dũng bao giờ cũng là một nhân vật quan trọng, tràn đầy sinh lực và thấm đượm tình người. Hồn thơ tinh tế của tác giả bắt rất nhạy từ một làn sương chiều mỏng, từ một dáng hoa lau núi phơ phất đơn sơ đột nhiên, rồi ông thổi hồn mình vào đó và để lại mãi trong ta một nỗi niềm bâng khuâng thương yêu và một áng thơ đẹp. Quang cảnh tự nhiên hiện lên ở Tây Tiến thật hoang vu, kỳ vĩ. Trên cái nền tự nhiên dữ dội có hình ảnh đoàn quân Tây Tiến thật nhỏ nhỏ nhưng chính sự đối lập tương phản đó càng làm tăng khí phách người hùng, quân thù cũng như gian truân ko gì khuất phục nổi. Trên đường hành quân đã có những người lính hy sinh. Tác giả ko ngần ngại nói tới cái chết:Anh bạn dãi dầu ko bước nữaGục lên súng mũ quên mất đời. Quang Dũng là một thi sĩ xuất thân tiểu tư sản nên ông mô tả cái chết cũng rất lãng mạn. Hình ảnh “Gục lên súng mũ quên mất đời” vừa gợi thương nhưng cũng rất thản nhiên. Những chiến sĩ Tây Tiến là những thanh niên Hà Nội chưa quen chuyện gươm súng gian truân và họ đã ngã xuống sau những dãi dầu sương gió. Hình như tác giả ko muốn người đọc chìm sâu trong cảm giác xót thương nên ngay sau đó là hình ảnh hào hùng của tự nhiên:Chiều chiều oai linh thác gầm thétĐêm đêm Mường Hịch cọp trêu người. Biết bao nhiêu điều dọa nạt sinh mạng người lính. Câu thơ nói về những nguy hiểm đấy với giọng điệu ngang tàng, khinh thường, xóa đi sự bi quan của xúc cảm ở câu trên. “Cọp trêu người” – có một cái gì đó rất tinh nghịch, rất lính. Và đằng sau những trắc trở đấy lại là cảnh yên bình, yên ấm:Ôi nhớ Tây Tiến cơm lên khóiMai Châu mùa em thơm nếp xôi. Câu thơ gợi cảm giác nồng nàn, no nê, đầy đủ những kỷ niệm đơn sơ, nhỏ nhỏ trong cuộc sống đời lính thường nhật cũng hóa thành thân thiết, ấm lòng. Hương thơm đấy ko chỉ là hương “nếp xôi” nhưng còn là hương từ đôi bàn tay em – cô gái Mai Châu. Quang Dũng nhớ về người lính Tây Tiến gian truân, hy sinh nhưng ko bi quan, nhưng vẫn hùng, vẫn thơ. Tác giả sử dụng những từ ngữ, hình ảnh, âm thanh mới mẻ, gợi cảm và có chút lãng mạn. Bốn mươi ba năm đã trôi qua, kể từ ngày Tây Tiến ra đời. Vượt qua sức cản phá của thời kì, Tây Tiến vẫn còn sức quyến rũ chúng ta hôm nay, gợi nhớ về “những năm tháng ko quên” trong lịch sử dân tộc. Có thể nói Tây Tiến là “một tượng đài bất tử” về người lính vô danh nhưng Quang Dũng đã dựng lên bằng cả tâm hồn mình để tưởng vọng một thế hệ thanh niên đã tích cực, quả cảm ra đi nhưng nhiều người trong số họ ko về nữa. Tây Tiến in đậm một phong cách thơ Quang Dũng, tài hoa, lạ mắtTương tự, Trường THCS Tiến Hoá đã vừa cung ứng những dàn ý cơ bản cũng như một số bài văn mẫu hay Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng để các em tham khảo và có thể tự viết được một bài văn mẫu hoàn chỉnh. Chúc các em học tốt môn Ngữ Văn !Đăng bởi: Trường THCS Tiến HoáPhân mục: Lớp 12, Ngữ Văn 12xem thêm thông tin cụ thể về Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng (hay nhất) Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng (hay nhất)Hình Ảnh về: Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng (hay nhất)Video về: Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng (hay nhất)Wiki về Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng (hay nhất) Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng (hay nhất) -Tây Tiến là bài thơ rực rỡ của Quang Dũng. Đây cũng là bài thơ tiêu biểu trình diễn rõ sự tinh tế trong hồn thơ và tài hoa trong ngòi bút nghệ thuật của thi sĩ. Dưới đây là dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ “Tây Tiến” ngắn gọn, hay nhấtDàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – hay nhất Mở bài:– Giới thiệu tác giả Quang Dũng– Giới thiệu bài thơ Tây Tiến Thân bài:
– Hai dòng thơ đầu: Nỗi nhớ bao trùm, mạch cảm hứng chủ đạo của bài thơ+ “Sông Mã”, “Tây Tiến” đều như trở thành những người thân yêu ruột thịt nhưng Quang Dũng dành trọn tình cảm thương nhớ.+ “Nhớ chơi vơi” là nỗi nhớ lạ lùng của những người lính từ phố thị.=> Núi rừng Tây Bắc đã khắc vào tâm hồn của họ những kỷ niệm ko bao giờ quên, đồng thời cũng là nỗi trống vắng lạc lõng trong lòng tác giả.– Hai câu thơ tiếp:+ “Sài Khao”, “Mường Lát” là những địa danh gợi nhắc về địa bàn hoạt động của binh đoàn Tây Tiến, mở rộng sang các ko gian khác trong bài thơ.+ Nỗi nhớ ở đây dường như dàn trải khắp vùng ko gian rộng lớn, mỗi một nơi bước chân tác giả đi qua, ông đều dành những tình cảm mến thương đặc trưng, trở thành kỷ niệm khắc sâu trong lòng.+ Những kỷ niệm nhỏ như sự “mỏi” sau chặng hành quân, ngọn hoa chúc bập bùng trong đêm tối đều chứng minh nỗi nhớ lớn lao của tác giả.– Bốn câu thơ tiếp “Dốc…xa khơi”:+ Gợi sự hiểm trở của núi rừng Tây Bắc, sự vất vả và những nỗ lực kiên cường của người lính chiến lúc hành quân.+ “Súng ngửi trời” là hình ảnh nhân hóa thú vị, trình diễn tâm hồn lãng mạn, hồn nhiên và hí hước của người lính chiến trong gian truân.+ “Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi” là vẻ đẹp của sự sống, sự thi vị lãng mạn giữa núi rừng hoang vu, gợi sự bình yên, chốn ngừng chân cho người lính.– Hai câu thơ “Anh bạn…quên đời”:+ Sự hy sinh cao cả của người lính chiến, tư thế hiên ngang, oai hùng sẵn sàng xả thân vì Tổ quốc.+ Niềm xót xa cùng với sự cảm phục ý thức hy sinh của Quang Dũng dành cho đồng chí.– Bốn cấu kết đoạn: “Chiều chiều…nếp xôi”+ Vẻ oai linh, hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc với kết cấu thơ tân kỳ, dùng động từ mạnh, thêm vào đó là sự nguy hiểm rình rập nơi rừng thiêng nước độc của mãnh thú.+ Sự bừng tỉnh khỏi kỷ niệm của tác giả, trở lại hiện thực với nỗi nhớ tha thiết, nồng nàn, nhớ tình quân dân ấm nồng với nắm xôi, lửa hương những ngày còn đấu tranh.Kết bài:– Nói chung lại trị giá nội dung và nghệ thuật của đoạn thơ.Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – cụ thểI. Mở bài: Giới thiệu chung về tác giả Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến. Dẫn dắt giới thiệu khổ thơ thứ nhất. “Tây Tiến” là bài thơ của người lính nói về người lính – anh Vệ quốc quân thời chín năm kháng chiến chống Pháp gian truân, hào hùng. Những kỉ niệm thời cầm súng đấu tranh, những tình cảm dành cho mảnh đất, cho đồng chí cùng dầm mưa dãi nắng biết bao tháng ngày được Quang Dũng gửi qua nỗi nhớ da diết nhưng mênh mang, sôi trào. Khổ thơ trước tiên của tác phẩm được nhiều người đọc đặc trưng ấn tượng lúc tìm hiểu và cảm nhận.II. Thân bài:1. Giới thiệu nói chung tác giả, tác phẩm:a. Tác giả: Quang Dũng là một thi sĩ của miền xứ Đoài mây trắng, nay thuộc Hà Tây, Hà Nội. Tác giả là một thi sĩ có tài vì “trong thơ có nhạc, có họa”. Là một hồn thơ trung hậu, thiết tha với non sông, con người quê hương dân tộc; một cái tôi hào hoa, thanh lịch, giàu chất lãng mạn xong lại rất mực hồn nhiên, chất phác.b. Tác phẩm: Xuất xứ: tập “Mây đầu ô” (1986). Hoàn cảnh sáng tác: năm 1948, Quang Dũng phải dời đơn vị mình chuyển sang đơn vị khác tại Phù Lưu Chanh. Bài thơ được viết trong nỗi nhớ, là kỉ niệm của thi sĩ về những tháng ngày sống cùng đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến. Cảm hứng chủ đạo của tác phẩm: một nỗi nhớ mênh mang, da diết về những kỉ niệm đẹp trên chiến trường, với đồng chí, với đoàn quân Tây Tiến hào hùng, hào hoa, qua những tháng ngày gian lao nhưng đáng nhớ.2. Phân tích khổ thơ 1: Ngay hai câu thơ đầu của tác phẩm, Quang Dũng đã gợi ra một nỗi nhớ da diết, thương yêu dành cho sông Mã, cho miền Tây, cho núi rừng một thời thân thuộc:Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơiNhớ về rừng núi nhớ chơi vơi Tiếng gọi “Tây Tiến ơi” nghe sao thân quen, tha thiết nhưng quặn lòng tới vậy! Từ “ơi” bắt vần với từ láy “chơi vơi” đã giúp tác giả tạo ra âm hưởng sâu lắng, thầm trình diễn nỗi bổi hổi nhớ mong đang ngập tràn trong tâm hồn, trái tim người lính xưa. Điệp từ “nhớ” trong câu thơ thứ hai như thu trọn lại để biểu lộ tâm trạng, xúc cảm rõ nét nhất của người lính Tây Tiến lúc nghĩ về sông Mã, miền rừng núi một thời gắn bó và cả đoàn quân với biết bao kỉ niệm. Tới với hai câu thơ tiếp theo, thi sĩ nhắc tới một loạt các địa danh, bản làng như để nhắc nhớ tới nhiều kỉ niệm:Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏiMường Lát hoa về trong đêm hơi Đó là kỉ niệm về những cuộc hành quân gian nan, thử thách qua các bản, các mường xa xôi, hoang dại, thử thách ý chí, ý thức người lính Tây Tiến. Những câu thơ tiếp theo đã phác họa ra trước mắt người đọc quang cảnh một bức tranh núi rừng hùng vĩ, hoang vu và hình ảnh người lính hào hùng, mạnh mẽ:Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳmHẻo lánh cồn mây súng ngửi trờiNghìn thước lên cao nghìn thước xuốngNhà người nào Pha Luông mưa sa khơi Điệp từ “dốc” trong câu thơ đã gợi ra rõ nét nhất sự hùng vĩ của tự nhiên. Các thanh trắc trong đoạn thơ đồng hành những từ láy “khúc khuỷu”, “thăm thẳm” nhưng Quang Dũng tinh tế lựa chọn đã gợi ra sự mấp mô, gian truân người lính Tây Tiến phải vượt qua trên đường hành quân. Một từ “hẻo lánh” được thi sĩ đưa lên đặt đầu câu thơ đã tái tạo chân thực một quang cảnh đầy xa xôi, hẻo lánh, quạnh hiu của tự nhiên núi rừng nơi đây. Cụm từ “súng ngửi trời”, một cách đầy tinh tế, đã giúp thi sĩ trình diễn được ý thức sáng sủa của người lính, dẫu có bao gian lao, thử thách, họ vẫn hiên ngang, chủ động, sẵn sàng vượt qua và giữ mãi ý thức sáng sủa, yêu đời. Điệp từ “nghìn thước” liên kết cùng phép đối lập “lên – xuống”, “cao – thấp” đã góp phần tạo điều kiện cho bài thơ của Quang Dũng giàu chất họa hơn, người đọc thơ nhờ vậy “ko chỉ ngậm nhạc nhưng còn thưởng tranh”. Câu thơ “Nhà người nào Pha Luông mưa sa khơi” mang nhiều thanh bằng đã tạo nên sự mềm mại cho câu thơ, đồng thời gợi ra một tâm trạng bâng khuâng, tha thiết, nhẹ nhõm và một tâm hồn rất đỗi thanh thản, thư thả. Nếu như mưa trong thơ xưa thường gợi ra cái lạnh và lòng buồn thì ở thơ Quang Dũng, mưa ko lạnh lẽo thê lương nhưng êm đềm, thơ mộng và bình yên tới lạ. Trên nền cảnh tự nhiên núi rừng hùng vĩ đấy, hình ảnh người lính Tây Tiến hiện lên thật đẹp với sự hi sinh bi tráng, cao cả:Anh bạn dãi dầu ko bước nữaGục lên súng mũ quên mất đờiChiều chiều oai linh thác gầm thétĐêm đêm Mường Hịch cọp trêu người Cách nói “Anh bạn dãi dầu ko bước nữa/ Gục lên súng mũ quên mất đời” là một cách nói giảm nói tránh làm giảm đi nhiều sự đau thương, mất mát – một sự thực buồn nhưng bất kì một người lính nào cũng có thể phải đương đầu trên đường hành quân gian truân. Hai câu thơ cuối: “Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói/ Mai Châu mùa em thơm nếp xôi” gợi liên tưởng về Mai Châu với hình ảnh khói cơm nếp, hình ảnh những con người Tây Bắc chất phác, hiền từ – những tấm lòng thơm thảo chở che, san sẻ khó khăn với người lính.III. Kết bài: Khẳng định lại trị giá nội dung, nghệ thuật của đoạn thơ: Trong khổ thơ đầu bài thơ “Tây Tiến” của thi sĩ Quang Dũng, thủ pháp thổi phồng, tương phản hay những từ láy gợi hình, gợi cảm đã được tác giả sử dụng một cách khôn khéo và tinh tế. Sau tất cả, quang cảnh tự nhiên miền Tây hùng vĩ và hình ảnh người lính hào hùng đã được khắc họa một cách đậm nét, để lại nhiều ấn tượng trong lòng người đọc.Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – ngắn gọnĐoạn 1 bao gồm 14 câu thơ, từ:“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơiNhớ về rừng núi nhớ chơi vơi…….Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khóiMai Châu mùa em thơm nếp xôi”Phân tích khổ 1 Tây Tiến Trong 8 câu thơ đầu, từ nỗi nhớ chơi vơi về dòng sông Mã, tác giả đã làm sống dậy một thời kháng chiến gian truân, hào hùng.+ Về từ ngữ:– Điệp từ “nhớ” đã ược lặp lại 2 lần với tiếng gọi đáo “ơi” rất thân yêu để nhấn mạnh và tăng chiều sâu của xúc cảm.– “chơi vơi”: ý chỉ sự trơ trọi giữa khoảng ko vô định; trình diễn nỗi nhớ da diết, triền miên và có phần lửng lơ lúc tác giả sử dụng cụm từ “nhớ chơi vơi”.– Cách gieo vần “ơi” trình diễn sức lan tỏa của nỗi nhớ.Tác giả đã khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm.+ Về hình ảnh:– Sông Mã: Con sông theo suốt bước đường hành quân của người lính.– Rừng núi: Tự nhiên gắn bó và luôn đồng hành cùng với người lính. Qua đây, tác giả muốn trình diễn nỗi nhớ mênh mông, tha thiết tạo nên âm hưởng của bài thơ, tạo nên chất riêng của bài thơ.– Các địa danh đã được sử dụng: Sài Khao, Mường Lát; trục đường hành quân được mô tả bằng những từ ngữ “khúc khuỷu”, “thăm thẳm”, “hẻo lánh” trình diễn sự gian truân, nguy hiểm trên đường hành quân. Sự hi sinh bi tráng được trình diễn trong 4 câu thơ tiếp theo qua các từ ngữ: anh bạn; ko bước nữa; quên mất đời và sử dụng nghệ thuật nói giảm nói tránh để cắt bớt sự đau thương. Ngoài ra khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm qua các từ ngữ: thời kì (chiều chiều, đêm đêm); ko gian (thác gầm thét, cọp trên người). Hai câu cuối trình diễn hình ảnh khói cơn nếp Mai Châu ùa về trong tâm trí làm cho nỗi nhớ càng đong đầy hơn với những con người Tây Bắc hồn hậu, những tấm lòng thơm thảo.Nghệ thuật đoạn 1 Tây Tiến Trong khổ thơ 1, thi sĩ Quang Dũng đã sử dụng nghệ thuật tương phản và thổi phồng, cách dử dụng từ láy gợi hình, gợi cảm để khắc họa một bức tranh giàu màu sắc, đường nét. Bằng văn pháp hiện thực liên kết với cảm hứng lãng mạn; chất họa liên kết với chất nhạc đoạn thơ đã dựng lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng. Tái tạo lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng.+ Nghệ thuật hài thanh: Tác giả sử dụng câu thơ nhiều thanh trắc tạo nên sự trắc trở.+ Thơ mộng, trữ tình: với các từ ngữ lạ mắt, ấn tượng: “hoa về” chứ ko phải “hoa nở”; “đêm hơi” chứ ko phải “đêm sương”.
Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng Ra đời từ những năm đầu kháng chiến chống Pháp, cùng một đề tài người lính với Nhớ của Nguyên Hồng, Đồng chí của Chính Hữu, nhưng Tây Tiến của Quang Dũng vẫn có một gương mặt riêng thật khó quên, mang đậm hào khí lãng mạn của một thời, gắn với một thời đoạn lịch sử đấu tranh quả cảm của dân tộc. Tây Tiến ko có một thông minh gì khác thường, đột xuất nhưng vẫn là sự tiếp tục của dòng thơ lãng mạn nhưng đã được tác giả thổi vào một hồn thơ rất mới và rất trẻ khác hẳn với những tiếng thơ bi quan, não nùng trước đó. Tây Tiến nhắc nhở một thời kì truân và oanh liệt của lịch sử non sông nhưng được trình diễn theo cách riêng rực rỡ qua ngòi bút Quang Dũng với tâm trạng cụ thể: nỗi nhớ đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến. Chính niềm thương nhớ máu thịt và niềm tự hào chân tình của Quang Dũng về những người đồng chí của ông là âm hưởng chủ đạo của bài thơ, làm cho người đọc cảm động sâu xa. Bài thơ mở đầu bằng nỗi nhớ da diết, trải rộng cả ko gian và thời kì mênh mông.Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi. Tác giả nhớ về những ngày ở Tây Tiến, nhớ những người đồng chí và nỗi nhớ đấy đã thốt lên thành lời gọi. Văn học ta có nhiều câu thơ diễn tả nỗi nhớ…nhưng “nhớ chơi vơi” thì có nhẽ Quang Dũng là người trước tiên mạnh dạn sử dụng. Nỗi nhớ đấy gợi xa về cả ko gian, thời kì và tầm cao nữa, nỗi nhớ như có dáng hình bềnh bồng, bềnh bồng. Quang Dũng viết bài thơ này lúc mới xa đoàn quân Tây Tiến, xa nhưng ko hứa hứa ước, ko biết ngày gặp lại. Cảm giác về thời kì trải dài tạo nên nỗi “nhớ chơi vơi”, bâng khuâng khó tả. Rồi cứ thế, nỗi nhớ đồng chí tấy lan tỏa, thấm đượm nồng nàn trên từng câu thơ, khổ thơ. Có nhẽ nói bài thơ được xây dựng trên cảm hứng thương nhớ triền miên với bao kỷ niệm chồng chất, ồ ạt xô tới:Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi.Mường Lát hoa về trong đêm hơi. Sài Khao, Mường Lát, những địa danh rất Tây Bắc cũng góp phần gợi nỗi nhớ chơi vơi. Hình ảnh Tây Bắc được hiện lên trong câu thơ thật mịt mù và cái mỏi mệt của đoàn quân như lẫn vào sương. Kế bên cái gian truân lại có một cái rất thơ, dường như huyền thoại:Mường Lát hoa về trong đêm hơi. Câu thơ rất lạ mắt, hoa về chứ ko phải hoa nở, đêm hơi chứ ko phải là đêm sương. Hoa xuất hiện mờ mờ trong sương, trong màn sương vẫn cảm thấy hoa. Câu thơ đẹp, huyền ảo, lung linh quá! Đọc tới đây, cái “mỏi” của đoàn quân dường như đã tan biến hết. Quang Dũng thật tài tình lúc viết một câu thơ hồ hết là thanh bằng nhẹ nhõm, lâng lâng, chơi vơi như sương, như hoa, như hồn người, khác với:Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳmHẻo lánh cồn mây súng ngửi trời. Những câu thơ giàu chất tạo hình như vẽ lại được cả chặng đường hành quân đầy gian truân, khó khăn. Tác giả ko viết súng chạm trời nhưng là “súng ngửi trời” rất sinh động, tinh nghịch, thông minh, hóm hỉnh.Nghìn thước lên cao nghìn thước xuốngNhà người nào Pha Luông mưa xa khơi Câu thơ ngắt nhịp ở giữa gợi hình ảnh dốc rất cao, rất dài nhưng ngay sau đó lại là một câu thơ toàn vần bằng. Xuân Diệu trước đây cũng chỉ viết được hai câu toàn vần bằng nhưng ông rất tâm đắc:Sương nương theo trăng ngừng lưng trờiTương tư nâng lòng lên chơi vơi. Còn Quang Dũng trong Tây Tiến đã có khá nhiều câu thơ hồ hết là vần bằng, chất tài hoa của ông bộc lộ ở đó. Tây Tiến đặc tả cận cảnh. Con người và cảnh vật rừng núi miền Tây Tổ quốc được tác giả trình diễn ở khoảng cách xa xa, hư ảo với kích thước có phần phóng đại khác thường. Trong khổ thơ thứ nhất này từng mảng hình khối, đường nét, màu sắc chuyển đổi rất nhanh, bất thần trong một quang cảnh núi rừng rộng lớn, hùng vĩ như một bức tranh hoành tráng. Câu thơ “Mường Lát hoa về trong đêm hơi” ko thể nói rõ nhưng chỉ cảm nhận bằng trực quan. Nếu “thơ là nơi biểu thị đầy đủ nhất, thâm thúy nhất ma lực kỳ ảo của tiếng nói” thì câu thơ này cũng đúng tương tự. Tự nhiên trong Tây Tiến cũng như trong thơ Quang Dũng bao giờ cũng là một nhân vật quan trọng, tràn đầy sinh lực và thấm đượm tình người. Hồn thơ tinh tế của tác giả bắt rất nhạy từ một làn sương chiều mỏng, từ một dáng hoa lau núi phơ phất đơn sơ đột nhiên, rồi ông thổi hồn mình vào đó và để lại mãi trong ta một nỗi niềm bâng khuâng thương yêu và một áng thơ đẹp. Quang cảnh tự nhiên hiện lên ở Tây Tiến thật hoang vu, kỳ vĩ. Trên cái nền tự nhiên dữ dội có hình ảnh đoàn quân Tây Tiến thật nhỏ nhỏ nhưng chính sự đối lập tương phản đó càng làm tăng khí phách người hùng, quân thù cũng như gian truân ko gì khuất phục nổi. Trên đường hành quân đã có những người lính hy sinh. Tác giả ko ngần ngại nói tới cái chết:Anh bạn dãi dầu ko bước nữaGục lên súng mũ quên mất đời. Quang Dũng là một thi sĩ xuất thân tiểu tư sản nên ông mô tả cái chết cũng rất lãng mạn. Hình ảnh “Gục lên súng mũ quên mất đời” vừa gợi thương nhưng cũng rất thản nhiên. Những chiến sĩ Tây Tiến là những thanh niên Hà Nội chưa quen chuyện gươm súng gian truân và họ đã ngã xuống sau những dãi dầu sương gió. Hình như tác giả ko muốn người đọc chìm sâu trong cảm giác xót thương nên ngay sau đó là hình ảnh hào hùng của tự nhiên:Chiều chiều oai linh thác gầm thétĐêm đêm Mường Hịch cọp trêu người. Biết bao nhiêu điều dọa nạt sinh mạng người lính. Câu thơ nói về những nguy hiểm đấy với giọng điệu ngang tàng, khinh thường, xóa đi sự bi quan của xúc cảm ở câu trên. “Cọp trêu người” – có một cái gì đó rất tinh nghịch, rất lính. Và đằng sau những trắc trở đấy lại là cảnh yên bình, yên ấm:Ôi nhớ Tây Tiến cơm lên khóiMai Châu mùa em thơm nếp xôi. Câu thơ gợi cảm giác nồng nàn, no nê, đầy đủ những kỷ niệm đơn sơ, nhỏ nhỏ trong cuộc sống đời lính thường nhật cũng hóa thành thân thiết, ấm lòng. Hương thơm đấy ko chỉ là hương “nếp xôi” nhưng còn là hương từ đôi bàn tay em – cô gái Mai Châu. Quang Dũng nhớ về người lính Tây Tiến gian truân, hy sinh nhưng ko bi quan, nhưng vẫn hùng, vẫn thơ. Tác giả sử dụng những từ ngữ, hình ảnh, âm thanh mới mẻ, gợi cảm và có chút lãng mạn. Bốn mươi ba năm đã trôi qua, kể từ ngày Tây Tiến ra đời. Vượt qua sức cản phá của thời kì, Tây Tiến vẫn còn sức quyến rũ chúng ta hôm nay, gợi nhớ về “những năm tháng ko quên” trong lịch sử dân tộc. Có thể nói Tây Tiến là “một tượng đài bất tử” về người lính vô danh nhưng Quang Dũng đã dựng lên bằng cả tâm hồn mình để tưởng vọng một thế hệ thanh niên đã tích cực, quả cảm ra đi nhưng nhiều người trong số họ ko về nữa. Tây Tiến in đậm một phong cách thơ Quang Dũng, tài hoa, lạ mắtTương tự, Trường THCS Tiến Hoá đã vừa cung ứng những dàn ý cơ bản cũng như một số bài văn mẫu hay Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng để các em tham khảo và có thể tự viết được một bài văn mẫu hoàn chỉnh. Chúc các em học tốt môn Ngữ Văn !Đăng bởi: Trường THCS Tiến HoáPhân mục: Lớp 12, Ngữ Văn 12
[rule_{ruleNumber}]
#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhất
[rule_3_plain]#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhấtTây Tiến là bài thơ rực rỡ của Quang Dũng. Đây cũng là bài thơ tiêu biểu trình diễn rõ sự tinh tế trong hồn thơ và tài hoa trong ngòi bút nghệ thuật của thi sĩ. Dưới đây là dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ “Tây Tiến” ngắn gọn, hay nhấtXem nhanh nội dung1 Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – hay nhất2 Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – chi tiết3 Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – ngắn gọn4 Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – hay nhất
Mở bài:
– Giới thiệu tác giả Quang Dũng
– Giới thiệu bài thơ Tây Tiến
Thân bài: – Hai dòng thơ đầu: Nỗi nhớ bao trùm, mạch cảm hứng chủ đạo của bài thơ
+ “Sông Mã”, “Tây Tiến” đều như trở thành những người thân yêu ruột thịt nhưng Quang Dũng dành trọn tình cảm thương nhớ.
+ “Nhớ chơi vơi” là nỗi nhớ lạ lùng của những người lính từ phố thị.
=> Núi rừng Tây Bắc đã khắc vào tâm hồn của họ những kỷ niệm ko bao giờ quên, đồng thời cũng là nỗi trống vắng lạc lõng trong lòng tác giả.
– Hai câu thơ tiếp:
+ “Sài Khao”, “Mường Lát” là những địa danh gợi nhắc về địa bàn hoạt động của binh đoàn Tây Tiến, mở rộng sang các ko gian khác trong bài thơ.
+ Nỗi nhớ ở đây dường như dàn trải khắp vùng ko gian rộng lớn, mỗi một nơi bước chân tác giả đi qua, ông đều dành những tình cảm mến thương đặc trưng, trở thành kỷ niệm khắc sâu trong lòng.
+ Những kỷ niệm nhỏ như sự “mỏi” sau chặng hành quân, ngọn hoa chúc bập bùng trong đêm tối đều chứng minh nỗi nhớ lớn lao của tác giả.
– Bốn câu thơ tiếp “Dốc…xa khơi”:
+ Gợi sự hiểm trở của núi rừng Tây Bắc, sự vất vả và những nỗ lực kiên cường của người lính chiến lúc hành quân.
+ “Súng ngửi trời” là hình ảnh nhân hóa thú vị, trình diễn tâm hồn lãng mạn, hồn nhiên và hí hước của người lính chiến trong gian truân.
+ “Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi” là vẻ đẹp của sự sống, sự thi vị lãng mạn giữa núi rừng hoang vu, gợi sự bình yên, chốn ngừng chân cho người lính.
– Hai câu thơ “Anh bạn…quên đời”:
+ Sự hy sinh cao cả của người lính chiến, tư thế hiên ngang, oai hùng sẵn sàng xả thân vì Tổ quốc.
+ Niềm xót xa cùng với sự cảm phục ý thức hy sinh của Quang Dũng dành cho đồng chí.
– Bốn cấu kết đoạn: “Chiều chiều…nếp xôi”
+ Vẻ oai linh, hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc với kết cấu thơ tân kỳ, dùng động từ mạnh, thêm vào đó là sự nguy hiểm rình rập nơi rừng thiêng nước độc của mãnh thú.
+ Sự bừng tỉnh khỏi kỷ niệm của tác giả, trở lại hiện thực với nỗi nhớ tha thiết, nồng nàn, nhớ tình quân dân ấm nồng với nắm xôi, lửa hương những ngày còn đấu tranh.
Kết bài:
– Nói chung lại trị giá nội dung và nghệ thuật của đoạn thơ.
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – cụ thểI. Mở bài:
Giới thiệu chung về tác giả Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến.
Dẫn dắt giới thiệu khổ thơ thứ nhất.
“Tây Tiến” là bài thơ của người lính nói về người lính – anh Vệ quốc quân thời chín năm kháng chiến chống Pháp gian truân, hào hùng. Những kỉ niệm thời cầm súng đấu tranh, những tình cảm dành cho mảnh đất, cho đồng chí cùng dầm mưa dãi nắng biết bao tháng ngày được Quang Dũng gửi qua nỗi nhớ da diết nhưng mênh mang, sôi trào. Khổ thơ trước tiên của tác phẩm được nhiều người đọc đặc trưng ấn tượng lúc tìm hiểu và cảm nhận.
II. Thân bài:
1. Giới thiệu nói chung tác giả, tác phẩm:
a. Tác giả:
Quang Dũng là một thi sĩ của miền xứ Đoài mây trắng, nay thuộc Hà Tây, Hà Nội.
Tác giả là một thi sĩ có tài vì “trong thơ có nhạc, có họa”.
Là một hồn thơ trung hậu, thiết tha với non sông, con người quê hương dân tộc; một cái tôi hào hoa, thanh lịch, giàu chất lãng mạn xong lại rất mực hồn nhiên, chất phác.
b. Tác phẩm:
Xuất xứ: tập “Mây đầu ô” (1986).
Hoàn cảnh sáng tác: năm 1948, Quang Dũng phải dời đơn vị mình chuyển sang đơn vị khác tại Phù Lưu Chanh.
Bài thơ được viết trong nỗi nhớ, là kỉ niệm của thi sĩ về những tháng ngày sống cùng đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến.
Cảm hứng chủ đạo của tác phẩm: một nỗi nhớ mênh mang, da diết về những kỉ niệm đẹp trên chiến trường, với đồng chí, với đoàn quân Tây Tiến hào hùng, hào hoa, qua những tháng ngày gian lao nhưng đáng nhớ.
2. Phân tích khổ thơ 1:
Ngay hai câu thơ đầu của tác phẩm, Quang Dũng đã gợi ra một nỗi nhớ da diết, thương yêu dành cho sông Mã, cho miền Tây, cho núi rừng một thời thân thuộc:
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi
Tiếng gọi “Tây Tiến ơi” nghe sao thân quen, tha thiết nhưng quặn lòng tới vậy! Từ “ơi” bắt vần với từ láy “chơi vơi” đã giúp tác giả tạo ra âm hưởng sâu lắng, thầm trình diễn nỗi bổi hổi nhớ mong đang ngập tràn trong tâm hồn, trái tim người lính xưa. Điệp từ “nhớ” trong câu thơ thứ hai như thu trọn lại để biểu lộ tâm trạng, xúc cảm rõ nét nhất của người lính Tây Tiến lúc nghĩ về sông Mã, miền rừng núi một thời gắn bó và cả đoàn quân với biết bao kỉ niệm. Tới với hai câu thơ tiếp theo, thi sĩ nhắc tới một loạt các địa danh, bản làng như để nhắc nhớ tới nhiều kỉ niệm:
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi
Đó là kỉ niệm về những cuộc hành quân gian nan, thử thách qua các bản, các mường xa xôi, hoang dại, thử thách ý chí, ý thức người lính Tây Tiến.
Những câu thơ tiếp theo đã phác họa ra trước mắt người đọc quang cảnh một bức tranh núi rừng hùng vĩ, hoang vu và hình ảnh người lính hào hùng, mạnh mẽ:
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Hẻo lánh cồn mây súng ngửi trời
Nghìn thước lên cao nghìn thước xuống
Nhà người nào Pha Luông mưa sa khơi
Điệp từ “dốc” trong câu thơ đã gợi ra rõ nét nhất sự hùng vĩ của tự nhiên. Các thanh trắc trong đoạn thơ đồng hành những từ láy “khúc khuỷu”, “thăm thẳm” nhưng Quang Dũng tinh tế lựa chọn đã gợi ra sự mấp mô, gian truân người lính Tây Tiến phải vượt qua trên đường hành quân.
Một từ “hẻo lánh” được thi sĩ đưa lên đặt đầu câu thơ đã tái tạo chân thực một quang cảnh đầy xa xôi, hẻo lánh, quạnh hiu của tự nhiên núi rừng nơi đây.
Cụm từ “súng ngửi trời”, một cách đầy tinh tế, đã giúp thi sĩ trình diễn được ý thức sáng sủa của người lính, dẫu có bao gian lao, thử thách, họ vẫn hiên ngang, chủ động, sẵn sàng vượt qua và giữ mãi ý thức sáng sủa, yêu đời.
Điệp từ “nghìn thước” liên kết cùng phép đối lập “lên – xuống”, “cao – thấp” đã góp phần tạo điều kiện cho bài thơ của Quang Dũng giàu chất họa hơn, người đọc thơ nhờ vậy “ko chỉ ngậm nhạc nhưng còn thưởng tranh”.
Câu thơ “Nhà người nào Pha Luông mưa sa khơi” mang nhiều thanh bằng đã tạo nên sự mềm mại cho câu thơ, đồng thời gợi ra một tâm trạng bâng khuâng, tha thiết, nhẹ nhõm và một tâm hồn rất đỗi thanh thản, thư thả. Nếu như mưa trong thơ xưa thường gợi ra cái lạnh và lòng buồn thì ở thơ Quang Dũng, mưa ko lạnh lẽo thê lương nhưng êm đềm, thơ mộng và bình yên tới lạ.
Trên nền cảnh tự nhiên núi rừng hùng vĩ đấy, hình ảnh người lính Tây Tiến hiện lên thật đẹp với sự hi sinh bi tráng, cao cả:
Anh bạn dãi dầu ko bước nữa
Gục lên súng mũ quên mất đời
Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người
Cách nói “Anh bạn dãi dầu ko bước nữa/ Gục lên súng mũ quên mất đời” là một cách nói giảm nói tránh làm giảm đi nhiều sự đau thương, mất mát – một sự thực buồn nhưng bất kì một người lính nào cũng có thể phải đương đầu trên đường hành quân gian truân.
Hai câu thơ cuối: “Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói/ Mai Châu mùa em thơm nếp xôi” gợi liên tưởng về Mai Châu với hình ảnh khói cơm nếp, hình ảnh những con người Tây Bắc chất phác, hiền từ – những tấm lòng thơm thảo chở che, san sẻ khó khăn với người lính.
III. Kết bài:
Khẳng định lại trị giá nội dung, nghệ thuật của đoạn thơ:
Trong khổ thơ đầu bài thơ “Tây Tiến” của thi sĩ Quang Dũng, thủ pháp thổi phồng, tương phản hay những từ láy gợi hình, gợi cảm đã được tác giả sử dụng một cách khôn khéo và tinh tế. Sau tất cả, quang cảnh tự nhiên miền Tây hùng vĩ và hình ảnh người lính hào hùng đã được khắc họa một cách đậm nét, để lại nhiều ấn tượng trong lòng người đọc.
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – ngắn gọn
Đoạn 1 bao gồm 14 câu thơ, từ:
“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi…
….
Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi”
Phân tích khổ 1 Tây Tiến
Trong 8 câu thơ đầu, từ nỗi nhớ chơi vơi về dòng sông Mã, tác giả đã làm sống dậy một thời kháng chiến gian truân, hào hùng.
+ Về từ ngữ:
– Điệp từ “nhớ” đã ược lặp lại 2 lần với tiếng gọi đáo “ơi” rất thân yêu để nhấn mạnh và tăng chiều sâu của xúc cảm.
– “chơi vơi”: ý chỉ sự trơ trọi giữa khoảng ko vô định; trình diễn nỗi nhớ da diết, triền miên và có phần lửng lơ lúc tác giả sử dụng cụm từ “nhớ chơi vơi”.
– Cách gieo vần “ơi” trình diễn sức lan tỏa của nỗi nhớ.
Tác giả đã khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm.
+ Về hình ảnh:
– Sông Mã: Con sông theo suốt bước đường hành quân của người lính.
– Rừng núi: Tự nhiên gắn bó và luôn đồng hành cùng với người lính.
Qua đây, tác giả muốn trình diễn nỗi nhớ mênh mông, tha thiết tạo nên âm hưởng của bài thơ, tạo nên chất riêng của bài thơ.
– Các địa danh đã được sử dụng: Sài Khao, Mường Lát; trục đường hành quân được mô tả bằng những từ ngữ “khúc khuỷu”, “thăm thẳm”, “hẻo lánh” trình diễn sự gian truân, nguy hiểm trên đường hành quân.
Sự hi sinh bi tráng được trình diễn trong 4 câu thơ tiếp theo qua các từ ngữ: anh bạn; ko bước nữa; quên mất đời và sử dụng nghệ thuật nói giảm nói tránh để cắt bớt sự đau thương. Ngoài ra khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm qua các từ ngữ: thời kì (chiều chiều, đêm đêm); ko gian (thác gầm thét, cọp trên người).
Hai câu cuối trình diễn hình ảnh khói cơn nếp Mai Châu ùa về trong tâm trí làm cho nỗi nhớ càng đong đầy hơn với những con người Tây Bắc hồn hậu, những tấm lòng thơm thảo.
Nghệ thuật đoạn 1 Tây Tiến
Trong khổ thơ 1, thi sĩ Quang Dũng đã sử dụng nghệ thuật tương phản và thổi phồng, cách dử dụng từ láy gợi hình, gợi cảm để khắc họa một bức tranh giàu màu sắc, đường nét.
Bằng văn pháp hiện thực liên kết với cảm hứng lãng mạn; chất họa liên kết với chất nhạc đoạn thơ đã dựng lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng.
Tái tạo lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng.
+ Nghệ thuật hài thanh: Tác giả sử dụng câu thơ nhiều thanh trắc tạo nên sự trắc trở.
+ Thơ mộng, trữ tình: với các từ ngữ lạ mắt, ấn tượng: “hoa về” chứ ko phải “hoa nở”; “đêm hơi” chứ ko phải “đêm sương”. Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
Ra đời từ những năm đầu kháng chiến chống Pháp, cùng một đề tài người lính với Nhớ của Nguyên Hồng, Đồng chí của Chính Hữu, nhưng Tây Tiến của Quang Dũng vẫn có một gương mặt riêng thật khó quên, mang đậm hào khí lãng mạn của một thời, gắn với một thời đoạn lịch sử đấu tranh quả cảm của dân tộc.
Tây Tiến ko có một thông minh gì khác thường, đột xuất nhưng vẫn là sự tiếp tục của dòng thơ lãng mạn nhưng đã được tác giả thổi vào một hồn thơ rất mới và rất trẻ khác hẳn với những tiếng thơ bi quan, não nùng trước đó. Tây Tiến nhắc nhở một thời kì truân và oanh liệt của lịch sử non sông nhưng được trình diễn theo cách riêng rực rỡ qua ngòi bút Quang Dũng với tâm trạng cụ thể: nỗi nhớ đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến. Chính niềm thương nhớ máu thịt và niềm tự hào chân tình của Quang Dũng về những người đồng chí của ông là âm hưởng chủ đạo của bài thơ, làm cho người đọc cảm động sâu xa.
Bài thơ mở đầu bằng nỗi nhớ da diết, trải rộng cả ko gian và thời kì mênh mông.
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi.
Tác giả nhớ về những ngày ở Tây Tiến, nhớ những người đồng chí và nỗi nhớ đấy đã thốt lên thành lời gọi. Văn học ta có nhiều câu thơ diễn tả nỗi nhớ…nhưng “nhớ chơi vơi” thì có nhẽ Quang Dũng là người trước tiên mạnh dạn sử dụng. Nỗi nhớ đấy gợi xa về cả ko gian, thời kì và tầm cao nữa, nỗi nhớ như có dáng hình bềnh bồng, bềnh bồng. Quang Dũng viết bài thơ này lúc mới xa đoàn quân Tây Tiến, xa nhưng ko hứa hứa ước, ko biết ngày gặp lại. Cảm giác về thời kì trải dài tạo nên nỗi “nhớ chơi vơi”, bâng khuâng khó tả.
Rồi cứ thế, nỗi nhớ đồng chí tấy lan tỏa, thấm đượm nồng nàn trên từng câu thơ, khổ thơ. Có nhẽ nói bài thơ được xây dựng trên cảm hứng thương nhớ triền miên với bao kỷ niệm chồng chất, ồ ạt xô tới:
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi.
Mường Lát hoa về trong đêm hơi.
Sài Khao, Mường Lát, những địa danh rất Tây Bắc cũng góp phần gợi nỗi nhớ chơi vơi. Hình ảnh Tây Bắc được hiện lên trong câu thơ thật mịt mù và cái mỏi mệt của đoàn quân như lẫn vào sương. Kế bên cái gian truân lại có một cái rất thơ, dường như huyền thoại:
Mường Lát hoa về trong đêm hơi.
Câu thơ rất lạ mắt, hoa về chứ ko phải hoa nở, đêm hơi chứ ko phải là đêm sương. Hoa xuất hiện mờ mờ trong sương, trong màn sương vẫn cảm thấy hoa. Câu thơ đẹp, huyền ảo, lung linh quá! Đọc tới đây, cái “mỏi” của đoàn quân dường như đã tan biến hết. Quang Dũng thật tài tình lúc viết một câu thơ hồ hết là thanh bằng nhẹ nhõm, lâng lâng, chơi vơi như sương, như hoa, như hồn người, khác với:
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Hẻo lánh cồn mây súng ngửi trời.
Những câu thơ giàu chất tạo hình như vẽ lại được cả chặng đường hành quân đầy gian truân, khó khăn. Tác giả ko viết súng chạm trời nhưng là “súng ngửi trời” rất sinh động, tinh nghịch, thông minh, hóm hỉnh.
Nghìn thước lên cao nghìn thước xuống
Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi
Câu thơ ngắt nhịp ở giữa gợi hình ảnh dốc rất cao, rất dài nhưng ngay sau đó lại là một câu thơ toàn vần bằng. Xuân Diệu trước đây cũng chỉ viết được hai câu toàn vần bằng nhưng ông rất tâm đắc:
Sương nương theo trăng ngừng lưng trời
Tương tư nâng lòng lên chơi vơi.
Còn Quang Dũng trong Tây Tiến đã có khá nhiều câu thơ hồ hết là vần bằng, chất tài hoa của ông bộc lộ ở đó. Tây Tiến đặc tả cận cảnh. Con người và cảnh vật rừng núi miền Tây Tổ quốc được tác giả trình diễn ở khoảng cách xa xa, hư ảo với kích thước có phần phóng đại khác thường. Trong khổ thơ thứ nhất này từng mảng hình khối, đường nét, màu sắc chuyển đổi rất nhanh, bất thần trong một quang cảnh núi rừng rộng lớn, hùng vĩ như một bức tranh hoành tráng. Câu thơ “Mường Lát hoa về trong đêm hơi” ko thể nói rõ nhưng chỉ cảm nhận bằng trực quan. Nếu “thơ là nơi biểu thị đầy đủ nhất, thâm thúy nhất ma lực kỳ ảo của tiếng nói” thì câu thơ này cũng đúng tương tự.
Tự nhiên trong Tây Tiến cũng như trong thơ Quang Dũng bao giờ cũng là một nhân vật quan trọng, tràn đầy sinh lực và thấm đượm tình người. Hồn thơ tinh tế của tác giả bắt rất nhạy từ một làn sương chiều mỏng, từ một dáng hoa lau núi phơ phất đơn sơ đột nhiên, rồi ông thổi hồn mình vào đó và để lại mãi trong ta một nỗi niềm bâng khuâng thương yêu và một áng thơ đẹp.
Quang cảnh tự nhiên hiện lên ở Tây Tiến thật hoang vu, kỳ vĩ. Trên cái nền tự nhiên dữ dội có hình ảnh đoàn quân Tây Tiến thật nhỏ nhỏ nhưng chính sự đối lập tương phản đó càng làm tăng khí phách người hùng, quân thù cũng như gian truân ko gì khuất phục nổi.
Trên đường hành quân đã có những người lính hy sinh. Tác giả ko ngần ngại nói tới cái chết:
Anh bạn dãi dầu ko bước nữa
Gục lên súng mũ quên mất đời.
Quang Dũng là một thi sĩ xuất thân tiểu tư sản nên ông mô tả cái chết cũng rất lãng mạn. Hình ảnh “Gục lên súng mũ quên mất đời” vừa gợi thương nhưng cũng rất thản nhiên. Những chiến sĩ Tây Tiến là những thanh niên Hà Nội chưa quen chuyện gươm súng gian truân và họ đã ngã xuống sau những dãi dầu sương gió. Hình như tác giả ko muốn người đọc chìm sâu trong cảm giác xót thương nên ngay sau đó là hình ảnh hào hùng của tự nhiên:
Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người.
Biết bao nhiêu điều dọa nạt sinh mạng người lính. Câu thơ nói về những nguy hiểm đấy với giọng điệu ngang tàng, khinh thường, xóa đi sự bi quan của xúc cảm ở câu trên. “Cọp trêu người” – có một cái gì đó rất tinh nghịch, rất lính.
Và đằng sau những trắc trở đấy lại là cảnh yên bình, yên ấm:
Ôi nhớ Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi.
Câu thơ gợi cảm giác nồng nàn, no nê, đầy đủ những kỷ niệm đơn sơ, nhỏ nhỏ trong cuộc sống đời lính thường nhật cũng hóa thành thân thiết, ấm lòng. Hương thơm đấy ko chỉ là hương “nếp xôi” nhưng còn là hương từ đôi bàn tay em – cô gái Mai Châu.
Quang Dũng nhớ về người lính Tây Tiến gian truân, hy sinh nhưng ko bi quan, nhưng vẫn hùng, vẫn thơ. Tác giả sử dụng những từ ngữ, hình ảnh, âm thanh mới mẻ, gợi cảm và có chút lãng mạn.
Bốn mươi ba năm đã trôi qua, kể từ ngày Tây Tiến ra đời. Vượt qua sức cản phá của thời kì, Tây Tiến vẫn còn sức quyến rũ chúng ta hôm nay, gợi nhớ về “những năm tháng ko quên” trong lịch sử dân tộc. Có thể nói Tây Tiến là “một tượng đài bất tử” về người lính vô danh nhưng Quang Dũng đã dựng lên bằng cả tâm hồn mình để tưởng vọng một thế hệ thanh niên đã tích cực, quả cảm ra đi nhưng nhiều người trong số họ ko về nữa. Tây Tiến in đậm một phong cách thơ Quang Dũng, tài hoa, lạ mắt
Tương tự, Trường THCS Tiến Hoá đã vừa cung ứng những dàn ý cơ bản cũng như một số bài văn mẫu hay Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng để các em tham khảo và có thể tự viết được một bài văn mẫu hoàn chỉnh. Chúc các em học tốt môn Ngữ Văn !
Đăng bởi: Trường THCS Tiến Hoá
Phân mục: Lớp 12, Ngữ Văn 12#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhất
[rule_2_plain]#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhất
[rule_2_plain]#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhất
[rule_3_plain]#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhấtTây Tiến là bài thơ rực rỡ của Quang Dũng. Đây cũng là bài thơ tiêu biểu trình diễn rõ sự tinh tế trong hồn thơ và tài hoa trong ngòi bút nghệ thuật của thi sĩ. Dưới đây là dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ “Tây Tiến” ngắn gọn, hay nhấtXem nhanh nội dung1 Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – hay nhất2 Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – chi tiết3 Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – ngắn gọn4 Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – hay nhất
Mở bài:
– Giới thiệu tác giả Quang Dũng
– Giới thiệu bài thơ Tây Tiến
Thân bài: – Hai dòng thơ đầu: Nỗi nhớ bao trùm, mạch cảm hứng chủ đạo của bài thơ
+ “Sông Mã”, “Tây Tiến” đều như trở thành những người thân yêu ruột thịt nhưng Quang Dũng dành trọn tình cảm thương nhớ.
+ “Nhớ chơi vơi” là nỗi nhớ lạ lùng của những người lính từ phố thị.
=> Núi rừng Tây Bắc đã khắc vào tâm hồn của họ những kỷ niệm ko bao giờ quên, đồng thời cũng là nỗi trống vắng lạc lõng trong lòng tác giả.
– Hai câu thơ tiếp:
+ “Sài Khao”, “Mường Lát” là những địa danh gợi nhắc về địa bàn hoạt động của binh đoàn Tây Tiến, mở rộng sang các ko gian khác trong bài thơ.
+ Nỗi nhớ ở đây dường như dàn trải khắp vùng ko gian rộng lớn, mỗi một nơi bước chân tác giả đi qua, ông đều dành những tình cảm mến thương đặc trưng, trở thành kỷ niệm khắc sâu trong lòng.
+ Những kỷ niệm nhỏ như sự “mỏi” sau chặng hành quân, ngọn hoa chúc bập bùng trong đêm tối đều chứng minh nỗi nhớ lớn lao của tác giả.
– Bốn câu thơ tiếp “Dốc…xa khơi”:
+ Gợi sự hiểm trở của núi rừng Tây Bắc, sự vất vả và những nỗ lực kiên cường của người lính chiến lúc hành quân.
+ “Súng ngửi trời” là hình ảnh nhân hóa thú vị, trình diễn tâm hồn lãng mạn, hồn nhiên và hí hước của người lính chiến trong gian truân.
+ “Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi” là vẻ đẹp của sự sống, sự thi vị lãng mạn giữa núi rừng hoang vu, gợi sự bình yên, chốn ngừng chân cho người lính.
– Hai câu thơ “Anh bạn…quên đời”:
+ Sự hy sinh cao cả của người lính chiến, tư thế hiên ngang, oai hùng sẵn sàng xả thân vì Tổ quốc.
+ Niềm xót xa cùng với sự cảm phục ý thức hy sinh của Quang Dũng dành cho đồng chí.
– Bốn cấu kết đoạn: “Chiều chiều…nếp xôi”
+ Vẻ oai linh, hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc với kết cấu thơ tân kỳ, dùng động từ mạnh, thêm vào đó là sự nguy hiểm rình rập nơi rừng thiêng nước độc của mãnh thú.
+ Sự bừng tỉnh khỏi kỷ niệm của tác giả, trở lại hiện thực với nỗi nhớ tha thiết, nồng nàn, nhớ tình quân dân ấm nồng với nắm xôi, lửa hương những ngày còn đấu tranh.
Kết bài:
– Nói chung lại trị giá nội dung và nghệ thuật của đoạn thơ.
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – cụ thểI. Mở bài:
Giới thiệu chung về tác giả Quang Dũng và bài thơ Tây Tiến.
Dẫn dắt giới thiệu khổ thơ thứ nhất.
“Tây Tiến” là bài thơ của người lính nói về người lính – anh Vệ quốc quân thời chín năm kháng chiến chống Pháp gian truân, hào hùng. Những kỉ niệm thời cầm súng đấu tranh, những tình cảm dành cho mảnh đất, cho đồng chí cùng dầm mưa dãi nắng biết bao tháng ngày được Quang Dũng gửi qua nỗi nhớ da diết nhưng mênh mang, sôi trào. Khổ thơ trước tiên của tác phẩm được nhiều người đọc đặc trưng ấn tượng lúc tìm hiểu và cảm nhận.
II. Thân bài:
1. Giới thiệu nói chung tác giả, tác phẩm:
a. Tác giả:
Quang Dũng là một thi sĩ của miền xứ Đoài mây trắng, nay thuộc Hà Tây, Hà Nội.
Tác giả là một thi sĩ có tài vì “trong thơ có nhạc, có họa”.
Là một hồn thơ trung hậu, thiết tha với non sông, con người quê hương dân tộc; một cái tôi hào hoa, thanh lịch, giàu chất lãng mạn xong lại rất mực hồn nhiên, chất phác.
b. Tác phẩm:
Xuất xứ: tập “Mây đầu ô” (1986).
Hoàn cảnh sáng tác: năm 1948, Quang Dũng phải dời đơn vị mình chuyển sang đơn vị khác tại Phù Lưu Chanh.
Bài thơ được viết trong nỗi nhớ, là kỉ niệm của thi sĩ về những tháng ngày sống cùng đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến.
Cảm hứng chủ đạo của tác phẩm: một nỗi nhớ mênh mang, da diết về những kỉ niệm đẹp trên chiến trường, với đồng chí, với đoàn quân Tây Tiến hào hùng, hào hoa, qua những tháng ngày gian lao nhưng đáng nhớ.
2. Phân tích khổ thơ 1:
Ngay hai câu thơ đầu của tác phẩm, Quang Dũng đã gợi ra một nỗi nhớ da diết, thương yêu dành cho sông Mã, cho miền Tây, cho núi rừng một thời thân thuộc:
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi
Tiếng gọi “Tây Tiến ơi” nghe sao thân quen, tha thiết nhưng quặn lòng tới vậy! Từ “ơi” bắt vần với từ láy “chơi vơi” đã giúp tác giả tạo ra âm hưởng sâu lắng, thầm trình diễn nỗi bổi hổi nhớ mong đang ngập tràn trong tâm hồn, trái tim người lính xưa. Điệp từ “nhớ” trong câu thơ thứ hai như thu trọn lại để biểu lộ tâm trạng, xúc cảm rõ nét nhất của người lính Tây Tiến lúc nghĩ về sông Mã, miền rừng núi một thời gắn bó và cả đoàn quân với biết bao kỉ niệm. Tới với hai câu thơ tiếp theo, thi sĩ nhắc tới một loạt các địa danh, bản làng như để nhắc nhớ tới nhiều kỉ niệm:
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi
Đó là kỉ niệm về những cuộc hành quân gian nan, thử thách qua các bản, các mường xa xôi, hoang dại, thử thách ý chí, ý thức người lính Tây Tiến.
Những câu thơ tiếp theo đã phác họa ra trước mắt người đọc quang cảnh một bức tranh núi rừng hùng vĩ, hoang vu và hình ảnh người lính hào hùng, mạnh mẽ:
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Hẻo lánh cồn mây súng ngửi trời
Nghìn thước lên cao nghìn thước xuống
Nhà người nào Pha Luông mưa sa khơi
Điệp từ “dốc” trong câu thơ đã gợi ra rõ nét nhất sự hùng vĩ của tự nhiên. Các thanh trắc trong đoạn thơ đồng hành những từ láy “khúc khuỷu”, “thăm thẳm” nhưng Quang Dũng tinh tế lựa chọn đã gợi ra sự mấp mô, gian truân người lính Tây Tiến phải vượt qua trên đường hành quân.
Một từ “hẻo lánh” được thi sĩ đưa lên đặt đầu câu thơ đã tái tạo chân thực một quang cảnh đầy xa xôi, hẻo lánh, quạnh hiu của tự nhiên núi rừng nơi đây.
Cụm từ “súng ngửi trời”, một cách đầy tinh tế, đã giúp thi sĩ trình diễn được ý thức sáng sủa của người lính, dẫu có bao gian lao, thử thách, họ vẫn hiên ngang, chủ động, sẵn sàng vượt qua và giữ mãi ý thức sáng sủa, yêu đời.
Điệp từ “nghìn thước” liên kết cùng phép đối lập “lên – xuống”, “cao – thấp” đã góp phần tạo điều kiện cho bài thơ của Quang Dũng giàu chất họa hơn, người đọc thơ nhờ vậy “ko chỉ ngậm nhạc nhưng còn thưởng tranh”.
Câu thơ “Nhà người nào Pha Luông mưa sa khơi” mang nhiều thanh bằng đã tạo nên sự mềm mại cho câu thơ, đồng thời gợi ra một tâm trạng bâng khuâng, tha thiết, nhẹ nhõm và một tâm hồn rất đỗi thanh thản, thư thả. Nếu như mưa trong thơ xưa thường gợi ra cái lạnh và lòng buồn thì ở thơ Quang Dũng, mưa ko lạnh lẽo thê lương nhưng êm đềm, thơ mộng và bình yên tới lạ.
Trên nền cảnh tự nhiên núi rừng hùng vĩ đấy, hình ảnh người lính Tây Tiến hiện lên thật đẹp với sự hi sinh bi tráng, cao cả:
Anh bạn dãi dầu ko bước nữa
Gục lên súng mũ quên mất đời
Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người
Cách nói “Anh bạn dãi dầu ko bước nữa/ Gục lên súng mũ quên mất đời” là một cách nói giảm nói tránh làm giảm đi nhiều sự đau thương, mất mát – một sự thực buồn nhưng bất kì một người lính nào cũng có thể phải đương đầu trên đường hành quân gian truân.
Hai câu thơ cuối: “Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói/ Mai Châu mùa em thơm nếp xôi” gợi liên tưởng về Mai Châu với hình ảnh khói cơm nếp, hình ảnh những con người Tây Bắc chất phác, hiền từ – những tấm lòng thơm thảo chở che, san sẻ khó khăn với người lính.
III. Kết bài:
Khẳng định lại trị giá nội dung, nghệ thuật của đoạn thơ:
Trong khổ thơ đầu bài thơ “Tây Tiến” của thi sĩ Quang Dũng, thủ pháp thổi phồng, tương phản hay những từ láy gợi hình, gợi cảm đã được tác giả sử dụng một cách khôn khéo và tinh tế. Sau tất cả, quang cảnh tự nhiên miền Tây hùng vĩ và hình ảnh người lính hào hùng đã được khắc họa một cách đậm nét, để lại nhiều ấn tượng trong lòng người đọc.
Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng – ngắn gọn
Đoạn 1 bao gồm 14 câu thơ, từ:
“Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi…
….
Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi”
Phân tích khổ 1 Tây Tiến
Trong 8 câu thơ đầu, từ nỗi nhớ chơi vơi về dòng sông Mã, tác giả đã làm sống dậy một thời kháng chiến gian truân, hào hùng.
+ Về từ ngữ:
– Điệp từ “nhớ” đã ược lặp lại 2 lần với tiếng gọi đáo “ơi” rất thân yêu để nhấn mạnh và tăng chiều sâu của xúc cảm.
– “chơi vơi”: ý chỉ sự trơ trọi giữa khoảng ko vô định; trình diễn nỗi nhớ da diết, triền miên và có phần lửng lơ lúc tác giả sử dụng cụm từ “nhớ chơi vơi”.
– Cách gieo vần “ơi” trình diễn sức lan tỏa của nỗi nhớ.
Tác giả đã khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm.
+ Về hình ảnh:
– Sông Mã: Con sông theo suốt bước đường hành quân của người lính.
– Rừng núi: Tự nhiên gắn bó và luôn đồng hành cùng với người lính.
Qua đây, tác giả muốn trình diễn nỗi nhớ mênh mông, tha thiết tạo nên âm hưởng của bài thơ, tạo nên chất riêng của bài thơ.
– Các địa danh đã được sử dụng: Sài Khao, Mường Lát; trục đường hành quân được mô tả bằng những từ ngữ “khúc khuỷu”, “thăm thẳm”, “hẻo lánh” trình diễn sự gian truân, nguy hiểm trên đường hành quân.
Sự hi sinh bi tráng được trình diễn trong 4 câu thơ tiếp theo qua các từ ngữ: anh bạn; ko bước nữa; quên mất đời và sử dụng nghệ thuật nói giảm nói tránh để cắt bớt sự đau thương. Ngoài ra khắc họa nên một bức tranh rừng núi đầy hoang vu và nguy hiểm qua các từ ngữ: thời kì (chiều chiều, đêm đêm); ko gian (thác gầm thét, cọp trên người).
Hai câu cuối trình diễn hình ảnh khói cơn nếp Mai Châu ùa về trong tâm trí làm cho nỗi nhớ càng đong đầy hơn với những con người Tây Bắc hồn hậu, những tấm lòng thơm thảo.
Nghệ thuật đoạn 1 Tây Tiến
Trong khổ thơ 1, thi sĩ Quang Dũng đã sử dụng nghệ thuật tương phản và thổi phồng, cách dử dụng từ láy gợi hình, gợi cảm để khắc họa một bức tranh giàu màu sắc, đường nét.
Bằng văn pháp hiện thực liên kết với cảm hứng lãng mạn; chất họa liên kết với chất nhạc đoạn thơ đã dựng lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng.
Tái tạo lại trục đường hành quân giữa núi rừng Tây Bắc hiểm trở, khắc nghiệt, hùng vĩ và thơ mộng.
+ Nghệ thuật hài thanh: Tác giả sử dụng câu thơ nhiều thanh trắc tạo nên sự trắc trở.
+ Thơ mộng, trữ tình: với các từ ngữ lạ mắt, ấn tượng: “hoa về” chứ ko phải “hoa nở”; “đêm hơi” chứ ko phải “đêm sương”. Phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng
Ra đời từ những năm đầu kháng chiến chống Pháp, cùng một đề tài người lính với Nhớ của Nguyên Hồng, Đồng chí của Chính Hữu, nhưng Tây Tiến của Quang Dũng vẫn có một gương mặt riêng thật khó quên, mang đậm hào khí lãng mạn của một thời, gắn với một thời đoạn lịch sử đấu tranh quả cảm của dân tộc.
Tây Tiến ko có một thông minh gì khác thường, đột xuất nhưng vẫn là sự tiếp tục của dòng thơ lãng mạn nhưng đã được tác giả thổi vào một hồn thơ rất mới và rất trẻ khác hẳn với những tiếng thơ bi quan, não nùng trước đó. Tây Tiến nhắc nhở một thời kì truân và oanh liệt của lịch sử non sông nhưng được trình diễn theo cách riêng rực rỡ qua ngòi bút Quang Dũng với tâm trạng cụ thể: nỗi nhớ đồng chí trong đoàn quân Tây Tiến. Chính niềm thương nhớ máu thịt và niềm tự hào chân tình của Quang Dũng về những người đồng chí của ông là âm hưởng chủ đạo của bài thơ, làm cho người đọc cảm động sâu xa.
Bài thơ mở đầu bằng nỗi nhớ da diết, trải rộng cả ko gian và thời kì mênh mông.
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi.
Tác giả nhớ về những ngày ở Tây Tiến, nhớ những người đồng chí và nỗi nhớ đấy đã thốt lên thành lời gọi. Văn học ta có nhiều câu thơ diễn tả nỗi nhớ…nhưng “nhớ chơi vơi” thì có nhẽ Quang Dũng là người trước tiên mạnh dạn sử dụng. Nỗi nhớ đấy gợi xa về cả ko gian, thời kì và tầm cao nữa, nỗi nhớ như có dáng hình bềnh bồng, bềnh bồng. Quang Dũng viết bài thơ này lúc mới xa đoàn quân Tây Tiến, xa nhưng ko hứa hứa ước, ko biết ngày gặp lại. Cảm giác về thời kì trải dài tạo nên nỗi “nhớ chơi vơi”, bâng khuâng khó tả.
Rồi cứ thế, nỗi nhớ đồng chí tấy lan tỏa, thấm đượm nồng nàn trên từng câu thơ, khổ thơ. Có nhẽ nói bài thơ được xây dựng trên cảm hứng thương nhớ triền miên với bao kỷ niệm chồng chất, ồ ạt xô tới:
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi.
Mường Lát hoa về trong đêm hơi.
Sài Khao, Mường Lát, những địa danh rất Tây Bắc cũng góp phần gợi nỗi nhớ chơi vơi. Hình ảnh Tây Bắc được hiện lên trong câu thơ thật mịt mù và cái mỏi mệt của đoàn quân như lẫn vào sương. Kế bên cái gian truân lại có một cái rất thơ, dường như huyền thoại:
Mường Lát hoa về trong đêm hơi.
Câu thơ rất lạ mắt, hoa về chứ ko phải hoa nở, đêm hơi chứ ko phải là đêm sương. Hoa xuất hiện mờ mờ trong sương, trong màn sương vẫn cảm thấy hoa. Câu thơ đẹp, huyền ảo, lung linh quá! Đọc tới đây, cái “mỏi” của đoàn quân dường như đã tan biến hết. Quang Dũng thật tài tình lúc viết một câu thơ hồ hết là thanh bằng nhẹ nhõm, lâng lâng, chơi vơi như sương, như hoa, như hồn người, khác với:
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Hẻo lánh cồn mây súng ngửi trời.
Những câu thơ giàu chất tạo hình như vẽ lại được cả chặng đường hành quân đầy gian truân, khó khăn. Tác giả ko viết súng chạm trời nhưng là “súng ngửi trời” rất sinh động, tinh nghịch, thông minh, hóm hỉnh.
Nghìn thước lên cao nghìn thước xuống
Nhà người nào Pha Luông mưa xa khơi
Câu thơ ngắt nhịp ở giữa gợi hình ảnh dốc rất cao, rất dài nhưng ngay sau đó lại là một câu thơ toàn vần bằng. Xuân Diệu trước đây cũng chỉ viết được hai câu toàn vần bằng nhưng ông rất tâm đắc:
Sương nương theo trăng ngừng lưng trời
Tương tư nâng lòng lên chơi vơi.
Còn Quang Dũng trong Tây Tiến đã có khá nhiều câu thơ hồ hết là vần bằng, chất tài hoa của ông bộc lộ ở đó. Tây Tiến đặc tả cận cảnh. Con người và cảnh vật rừng núi miền Tây Tổ quốc được tác giả trình diễn ở khoảng cách xa xa, hư ảo với kích thước có phần phóng đại khác thường. Trong khổ thơ thứ nhất này từng mảng hình khối, đường nét, màu sắc chuyển đổi rất nhanh, bất thần trong một quang cảnh núi rừng rộng lớn, hùng vĩ như một bức tranh hoành tráng. Câu thơ “Mường Lát hoa về trong đêm hơi” ko thể nói rõ nhưng chỉ cảm nhận bằng trực quan. Nếu “thơ là nơi biểu thị đầy đủ nhất, thâm thúy nhất ma lực kỳ ảo của tiếng nói” thì câu thơ này cũng đúng tương tự.
Tự nhiên trong Tây Tiến cũng như trong thơ Quang Dũng bao giờ cũng là một nhân vật quan trọng, tràn đầy sinh lực và thấm đượm tình người. Hồn thơ tinh tế của tác giả bắt rất nhạy từ một làn sương chiều mỏng, từ một dáng hoa lau núi phơ phất đơn sơ đột nhiên, rồi ông thổi hồn mình vào đó và để lại mãi trong ta một nỗi niềm bâng khuâng thương yêu và một áng thơ đẹp.
Quang cảnh tự nhiên hiện lên ở Tây Tiến thật hoang vu, kỳ vĩ. Trên cái nền tự nhiên dữ dội có hình ảnh đoàn quân Tây Tiến thật nhỏ nhỏ nhưng chính sự đối lập tương phản đó càng làm tăng khí phách người hùng, quân thù cũng như gian truân ko gì khuất phục nổi.
Trên đường hành quân đã có những người lính hy sinh. Tác giả ko ngần ngại nói tới cái chết:
Anh bạn dãi dầu ko bước nữa
Gục lên súng mũ quên mất đời.
Quang Dũng là một thi sĩ xuất thân tiểu tư sản nên ông mô tả cái chết cũng rất lãng mạn. Hình ảnh “Gục lên súng mũ quên mất đời” vừa gợi thương nhưng cũng rất thản nhiên. Những chiến sĩ Tây Tiến là những thanh niên Hà Nội chưa quen chuyện gươm súng gian truân và họ đã ngã xuống sau những dãi dầu sương gió. Hình như tác giả ko muốn người đọc chìm sâu trong cảm giác xót thương nên ngay sau đó là hình ảnh hào hùng của tự nhiên:
Chiều chiều oai linh thác gầm thét
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người.
Biết bao nhiêu điều dọa nạt sinh mạng người lính. Câu thơ nói về những nguy hiểm đấy với giọng điệu ngang tàng, khinh thường, xóa đi sự bi quan của xúc cảm ở câu trên. “Cọp trêu người” – có một cái gì đó rất tinh nghịch, rất lính.
Và đằng sau những trắc trở đấy lại là cảnh yên bình, yên ấm:
Ôi nhớ Tây Tiến cơm lên khói
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi.
Câu thơ gợi cảm giác nồng nàn, no nê, đầy đủ những kỷ niệm đơn sơ, nhỏ nhỏ trong cuộc sống đời lính thường nhật cũng hóa thành thân thiết, ấm lòng. Hương thơm đấy ko chỉ là hương “nếp xôi” nhưng còn là hương từ đôi bàn tay em – cô gái Mai Châu.
Quang Dũng nhớ về người lính Tây Tiến gian truân, hy sinh nhưng ko bi quan, nhưng vẫn hùng, vẫn thơ. Tác giả sử dụng những từ ngữ, hình ảnh, âm thanh mới mẻ, gợi cảm và có chút lãng mạn.
Bốn mươi ba năm đã trôi qua, kể từ ngày Tây Tiến ra đời. Vượt qua sức cản phá của thời kì, Tây Tiến vẫn còn sức quyến rũ chúng ta hôm nay, gợi nhớ về “những năm tháng ko quên” trong lịch sử dân tộc. Có thể nói Tây Tiến là “một tượng đài bất tử” về người lính vô danh nhưng Quang Dũng đã dựng lên bằng cả tâm hồn mình để tưởng vọng một thế hệ thanh niên đã tích cực, quả cảm ra đi nhưng nhiều người trong số họ ko về nữa. Tây Tiến in đậm một phong cách thơ Quang Dũng, tài hoa, lạ mắt
Tương tự, Trường THCS Tiến Hoá đã vừa cung ứng những dàn ý cơ bản cũng như một số bài văn mẫu hay Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng để các em tham khảo và có thể tự viết được một bài văn mẫu hoàn chỉnh. Chúc các em học tốt môn Ngữ Văn !
Đăng bởi: Trường THCS Tiến Hoá
Phân mục: Lớp 12, Ngữ Văn 12Bạn thấy bài viết Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng (hay nhất) có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng (hay nhất) bên dưới để Trường THCS Tiến Hoá có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website của Trường Trường THCS Tiến HoáPhân mục: Giáo dục
#Dàn #phân #tích #khổ #bài #thơ #Tây #Tiến #của #Quang #Dũng #hay #nhấtXem thêm: Công thức tính công suất
Bạn thấy bài viết Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng(hay nhất) có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng(hay nhất) bên dưới để Trường THCS Tiến Hoá Nghĩacó thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: thcstienhoa.edu.vn của Trường THCS Tiến Hoá
Nhớ để nguồn: Dàn ý phân tích khổ 1 bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng(hay nhất)